Trần Mục nhìn vị hôn thê, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Sư tỷ, nàng thật sự định ở lại?"
Khương Phục Tiên quay người đưa lưng về phía Trần Mục, thời điểm nàng ta trở lại Đông Thần quốc, đã rất khó lại rời đi.
Trần Mục ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Khương Phục Tiên từ phía sau, gò má của bọn họ cọ sát vào nhau.
"Sư tỷ, nàng không trở về cùng ta không sao cả, về sau ta sẽ thường xuyên đến thăm nàng, sớm muộn sẽ long trọng cưới nàng về nhà."
Trần Mục không muốn vị hôn thê khó xử.
Khương Phục Tiên lật tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Trần Mục, dịu dàng nói: "Ta sẽ thương lượng với phụ hoàng và mẫu hậu, để bọn họ cho phép ta cùng chàng trở về Vạn Tượng đại lục, chúng ta còn phải công bố hôn ước với mọi người, Lăng Vân tông và nhân gian còn có rất nhiều chuyện phải xử lý."
Trần Mục sinh ra cảm giác cấp bách, thậm chí còn muốn độ kiếp, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, bây giờ còn có rất nhiều không gian để thăng cấp, độ kiếp quá mạo hiểm.
"Phu quân, ta tu luyện cùng chàng."
"Sư tỷ, bá mẫu không cho phép chúng ta chung phòng."
Khương Phục Tiên nhướng mày, cười xinh đẹp nói: "Nghiêm túc tu luyện, chàng nghĩ gì thế."
"Sư tỷ, mời." Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau mỉm cười, hai người quay về phòng tu luyện, Phục Tiên các trở nên rất yên tĩnh.
Trong phòng, ánh bạc và sương mù tím vàng đan xen, Trần Mục lấy thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3728461/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.