Vạn Thần điện.
Thần điện tế tự thần quốc Thiên Vực.
Bình thường bách tính chỉ được ở bên ngoài cầu phúc, chỉ có Thần tộc mới có thể vào trong điện cầu phúc, trong này thờ phụng rất nhiều đại thần viễn cổ, thường xuyên có người của các đại thần quốc đến đây tế bái.
Hà Mộng Như còn tưởng rằng Khương Phục Tiên muốn tế bái tổ tiên, dù sao thì nơi này cũng thờ phụng tổ tiên Khương gia.
Trước điện có bia đá và tượng thần được làm bằng vàng ròng, đó là tượng thần mặt mày hung tợn, ánh mắt kia rất sống động, dân chúng bình thường cũng không dám nhìn thẳng.
Hà Mộng Như giới thiệu nói: "Điện hạ, bia đá kia là Thiên đế Thần tộc lưu lại từ rất nhiều năm trước, vốn là chuẩn bị để ghi lại chiến công của ông ta, nhưng mà người hậu thế lại mất đi ký ức về ông ta, hoàn toàn quên mất ấn tượng của ông ta."
Trần Mục nhìn bia đá xuất thần, hắn không thể đánh dấu thành công, không biết có phải do nguyên nhân khoảng cách quá xa hay không, sau đó chủ động tới gần bia đá.
Lôi Lâm quát to: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Trần Mục, hắn không hoảng không sợ nói: "Muốn tới gần nhìn xem."
Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo ý cười nói: "Vị tướng quân này, hắn là sư đệ của ta, còn mong tạo thuận lợi cho."
Hà Mộng Như khó chịu nhìn Trần Mục.
Khóe miệng Cơ Thanh Vân mang theo nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3724154/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.