"Tuân mệnh."
Khương Xuyên không dám có nghi vấn.
Đám Hà Mộng Như cũng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh.
Trần Mục không ngồi quá lâu ở đại sảnh, để tránh gây nên khó chịu cho mọi người, Hạ Trúc Vân theo hắn rời đi.
Sau đó Khương Phục Tiên về phòng nghỉ ngơi.
Trong đại sảnh, Khương Hiên trầm giọng nói: "Phục Tiên điện hạ có vẻ như qua lại rất gần với tên Trần Mục kia."
Cơ Thanh Vân khẽ cười nói: "Yên tâm, đó chỉ là một người phàm gian, Phục Tiên muội muội sẽ không coi trọng hắn, dù sao cũng phải là thiên kiêu cấp bậc Thần tử?"
"Thần hậu bảo ta thông báo với Vũ Thần, đáng tiếc hắn không muốn đến, có lẽ là có bài xích với tỷ tỷ."
"Đương nhiên, Phục Tiên muội muội không trở lại, hắn chính là người thừa kế của thần quốc, bây giờ Phục Tiên quay về, địa vị của hắn tràn đầy nguy hiểm, sao có thể vui vẻ nổi."
"Tiểu tử kia bình thường rất điên cuồng, ngay cả ta cũng không để vào mắt, lần này khá thú vị."
Cơ Thanh Vân thật muốn nhìn Khương Vũ Thần ăn quả đắng.
...
Thiên Vực, Tổ Thần thành.
Chiến hạm ngân sắc xuất hiện phía trên quảng trường của truyền tống trận, Hà Mộng Như dẫn Khương Phục Tiên ra khỏi phòng.
"Hà cô, thông báo cho tiểu sư đệ của ta."
"Điện hạ, ta biết quan hệ của các ngươi rất tốt, nhưng ngài là Đông Thần quốc…"
Khương Phục Tiên nhìn về phía Hà Mộng Như, trên mặt ẩn chứa sương lạnh, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3724153/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.