Chương trước
Chương sau
 

 Sức lực của bọn họ rất khủng bố, giáp trụ hỏa diễm của tiên sứ hồng y xuất hiện rất nhiều vết kiếm, cứ tiếp tục đánh như vậy thì hắn ta sẽ bị giết chết. 

 “Hàn lão! Ta cho các ngươi gấp năm lần thù lao của Hàn gia, giúp Hàn gia xưng bá Linh Sơn Tiên Cảnh!” 

 Nhìn thấy Khương Phục Tiên cũng ra tay, Hàn gia lão tổ trầm giọng nói: “Khai mở cổ trận!” 

 Cổ trận ở sâu trong Hàn gia mở ra, bạch quang phóng lên không trung, trên trời rơi xuống lưu quang kim sắc, vật chất Tiên giới đổ xuống, Tiên môn mở ra. 

 Tiên sứ hồng y thấy vậy thì cười lạnh nói: “Nếu các ngươi đã chạy tới đây tìm chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!” 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn nhau mỉm cười. 

 Bảy vị Kiếm Tiên từ trên trời giáng xuống. 

 Bọn họ có chuẩn bị mà đến, trong nháy mắt đã đến Hàn gia, xuất hiện ở chiến trường, lúc bọn họ ra tay, khóe miệng Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời nhếch lên, đây chính là con mồi mà bọn họ muốn. 

 Quanh thân Khương Phục Tiên phủ đầu quang huy tử kim, hắn thôi động Thanh Vân kiếm, năng lượng kinh khủng chém ra, tiên sứ hồng y bị hắn chặn ngang chém đứt. 

 Quanh thân Khương Phục Tiên giải phóng ánh bạc, Băng Hồn giáng xuống từ trên trời, mi tâm thiên sứ hồng y xuất hiện tơ máu, hai người liên thủ chặt hắn ta thành bốn cánh hoa. 

 Hai mắt thiên sứ hồng y trừng lớn, đến chết hắn ta cũng không dám tin thì ra bọn họ lại mạnh như vậy! 

 Trần Mục giải phóng Hỗn Độn Kiếm Vực, Khương Phục Tiên giải phóng Quang Minh lĩnh vực, không gian bị bọn họ phong tỏa. 

 Bảy vị Kiếm Tiên phát giác được dị thường, nhưng bọn họ không còn đường lui, chỉ có thể vung kiếm về phía Trần Mục. 

 Trần Mục thôi động Bất Diệt Kinh, da thịt hiện lên quang huy kim sắc, Thanh Vân kiếm của hắn xé toạc không gian, Kiếm Tiên đang xông tới trước mặt dễ dàng bị chém chết. 

 Băng Hồn và Tuyết Phách của Khương Phục Tiên xuyên toa trong không gian, xuyên thủng thân thể của bốn vị Kiếm Tiên liên tiếp, trong khoảnh khắc hoàn thành miểu sát, cơ thể bọn họ tan rã tiêu tán, nhục thân sụp đổ trong ánh bạc. 

 Còn lại hai vị Kiếm Tiên, Trần Mục khóa chặt bọn họ, hắn xuyên toa trong không gian, thuấn di đến bên cạnh Kiếm Tiên ở gần nhất. 

 Vị Kiếm Tiên này cố gắng vung kiếm nghênh chiến, hắn ta vung kiếm muốn va chạm chính diện với Trần Mục. 

 Thanh Vân kiếm của Trần Mục mang theo lực lượng kinh khủng, cỗ lực lượng kia vô cùng bá đạo, hoàn toàn không phải thứ Kiếm Tiên có thể ngăn cản được. 

 Cả người lẫn kiếm đều bị Trần Mục chém đứt. 

 Chỉ còn lại Kiếm Tiên đang chạy trốn về phía Tiên môn, không thể di chuyển trong không gian, bị Quang Minh lĩnh vực áp chế, hắn ta hoàn toàn không thể chạy xa. 

 Trong một thoáng kinh hãi Trần Mục đã lấy đi tính mạng của hắn ta. 

 Rất nhanh bảy vị Kiếm Tiên đã hoàn toàn ngã xuống, trong đó còn có cường giả Kiến Quân, tất cả đều bị Trần Mục và Khương Phục Tiên quét sạch với tốc độ dễ như trở bàn tay. 

 Cường giả Hàn gia bị dọa trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt Hàn gia lão tổ đầy vẻ si ngốc, bọn họ giúp cường giả Tiên giới giáng xuống, ngược lại khiến cho toàn bộ bọn họ mất mạng. 

 Trong nháy mắt, cường giả Tiên giới bị diệt cả đoàn, sau lưng Hàn gia lão tổ phát lạnh, ông ta biết Hàn gia đã chọc phải rắc rối lớn, e là sẽ có họa diệt tộc. 

 Bên trong Tiên môn có thân ảnh màu vàng giáng xuống, Trần Mục nhìn thân ảnh kia, nhàn nhạt nói: “Chúng ta ở chỗ này, chân thân của ngươi dám giáng xuống không?” 

 Trong mắt hình chiếu màu vàng mang vẻ phẫn nộ: “Rất nhanh, thế giới mà các ngươi biết sẽ bị hủy diệt.” 

 Khuôn mặt Khương Phục Tiên mang theo sương giá: “Tinh không mênh mông liên kết với Tiên giới và nhân gian, chúng ta không biết cổ lộ dẫn tới Tiên giới, Ma Thần có thể không biết?” 

 Thân ảnh màu vàng cau mày lại, Khương Phục Tiên vung kiếm, nàng ta phá hủy cổ trận ở sâu trong Hàn gia. 

 Cường giả của Hàn gia đều đổ mồ hôi lạnh, Hàn gia lão tổ đi tới gần quỳ lạy: “Khương tông chủ, chúng ta là bị ép buộc không còn cách nào, xin ngài...” 

 Khương Phục Tiên trực tiếp phế đi tu vi của Hàn gia lão tổ, những cường giả của Hàn gia còn lại đều chấn kinh, nếu như không có Hàn gia giúp đỡ, bọn họ cũng sẽ không thu được bao nhiêu. 

 Hàn gia lão tổ rơi xuống từ trên trời cao, ông ta chật vật nằm trong hố, cường giả Hàn gia lập tức quỳ lạy, bọn họ đều cầu xin Khương Phục Tiên tha thứ. 

 Khương Phục Tiên đưa tay ra, ánh bạc thánh khiết bao phủ toàn bộ Hàn gia, tu vi của tất cả mọi người trong tộc Hàn gia đều bị phế sạch, hơn nữa bọn họ không thể nào tu luyện lại được, sau này Hàn gia sẽ là gia tộc bình thường, 

 Vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt nói: “Thế lực Tiên giới có ý đồ dùng Ma Thần để hủy diệt nhân gian, các ngươi lại dám cấu kết với bọn chúng, nói, ở Linh Sơn Tiên cảnh còn có gia tộc nào có liên hệ với bọn họ?” 

 Hàn gia lão tổ quỳ trên mặt đất: “Sở gia ở phía tây, Tống gia ở dưới chân Linh Sơn.” 

 Khương Phục Tiên khẽ cười nói: “Phu quân, để ta hỏi, chàng đi thu dọn chiến trường.” 

 “Không thành vấn đề.” 

 Trần Mục lập tức đi thu dọn chiến trường. 


 Trần Mục và Khương Phục Tiên vừa đến gần đã nhìn thấy cường giả Tống gia xếp hàng chào đón. 

 Già trẻ lớn bé trong tộc đều đầy vẻ cung kính, tình hình của Hàn gia bọn họ đã cảm nhận được, dù sao thì Linh Sơn Tiên Cảnh cũng không lớn, tất cả bọn họ đều run lẩy bẩy. 

 Tống gia lão tổ chắp tay hành lễ với Trần Mục và Khương Phục Tiên: “Bái kiến hai vị đại nhân!” 

 Khương Phục Tiên không phát hiện ra Viễn Cổ Trận Pháp ở Tống gia, Trần Mục lạnh nhạt nói: “Ta nghe Hàn gia nói, các ngươi có liên hệ với thế lực Tiên giới.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.