Chương trước
Chương sau
 

 Triệu Phi Yến vừa đột phá đến cảnh giới Kiếm Thánh, nếu như không có sự kinh diễm của Trần Mục, chắc chắn nàng ta là thiên kiêu chói mắt nhất của Hoang Châu. 

 “Phi Yến!” 

 Giọng nói dịu dàng truyền đến. 

 Triệu Phi Yến vui mừng chạy ra khỏi động phủ, khom người hành lễ nói: “Sư tôn, tiểu sư thúc.” 

 Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Không cần đa lễ, vi sư có chút chuyện muốn nói với con.” 

 “Xin sư tôn cứ nói!” 

 Triệu Phi Yến cung kính đứng đó. 

 Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Vi sư và tiểu sư thúc của con muốn đến tinh không, sau này con phụ trách quản lý Lăng Vân tông, hỏi ý kiến của Tần sư thúc nhiều chút.” 

 “Không thể kiêu ngạnh giống như trước đây được, có việc gì không hiểu thì hỏi Tần sư thúc của con.” Khương Phục Tiên dặn dò nói. 

 Triệu Phi Yến kính cẩn gật đầu: “Sư tôn, Phi Yến khắc ghi trong lòng, con sẽ không làm người thất vọng.” 

 Trần Mục ở Tử Vân phong cùng với vị hôn thê, nhìn sư đồ hai người ngồi nói chuyện cho đến tận đêm, bọn họ mới trở lại Lăng Vân phong. 

 Lăng Vân phong, đỉnh núi. 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên nằm nghỉ ngơi dưới băng thụ, hai người nằm nghiêng mặt đối mặt. 

 Khương Phục Tiên gối lên cánh tay Trần Mục: “Nghĩ đến việc sắp rời xa Lăng Vân tông, ta vẫn có chút không nỡ, hy vọng khi chúng ta quay lại mọi thứ đều tốt.” 

 Trần Mục dịu dàng nói: “Có sư tôn tọa trấn Lăng Vân tông, còn có Phi Yến và tần sư tỷ phụ trách quản lý, đợi đến lúc chúng ta trở về, Lăng Vân tông chắc chắn sẽ trở nên càng cường thịnh hơn.” 

 Điều Khương Phục Tiên lo lắng nhất không phải là Lăng Vân tông, mà là sau khi trở về Khương gia, cấp bậc của Thần Vực nghiêm khắc, nàng ta rất khó để Khương gia chấp nhận Trần Mục. 

 Những chuyện này bây giờ nàng ta không muốn suy nghĩ nhiều, đợi đến lúc trở về Khương gia lại thương lượng những chuyện này: “Phu quân, bây giờ chúng ta động thân đến Linh Sơn Tiên Cảnh!” 

 Nàng ta vốn muốn nằm thêm một lát, nghĩ đến tương lai không hề lạc quan thì không có tâm trạng hưởng lạc. 

 “Sư tỷ, chúng ta xuất phát thôi.” Trần Mục cũng muốn sớm xử lý xong những chuyện khác, muốn quay về Trần gia sớm chút để thăm tiểu bối Trần gia sắp chào đời. 

 Trần Mục và vị hôn thê ngồi thuyền tiên đến cao nguyên Hoàng Châu, bọn họ tiếp tục tu luyện trên thuyền tiên, hô hấp hai người đan xen, thần hồn giao hòa, ánh bạc tràn ngập khắp nơi. 

 Mấy ngày sau. 

 Cao nguyên Hoang Châu, hoàng thổ mênh mông vô bờ, chỗ cao nhất là hồ nước, được gọi là Thiên Trì, trong truyền thuyết nước của Thiên Trì có thể nhấn chìm toàn bộ nhân gian. 

 Thuyền tiên được treo ở gần Thiên Trì, áp lực ở chỗ này còn mạnh hơn rất nhiều so với Hoang Châu, nước của Thiên Trì bình lặng như gương, không hề có chút gợn sóng nào. 

 “Nước ở đây rất sâu!” 

 Trần Mục cau mày, hắn cảm nhận được chỗ sâu trong Thiên Trì có dao động đặc biệt, không phải là cường giả Tiên giới, giống như sinh linh cổ lão đang hô hấp. 

 Khương Phục Tiên không rõ vị trí cụ thể của Linh Sơn Tiên Cảnh, Trần Mục cũng chỉ nhìn thấy vị trí đại khái, hắn chỉ có thể lấy Tạo Hóa La Bàn ra. 

 Tạo Hóa La Bàn chỉ ra phương hướng, bọn họ đi theo chỉ dẫn, rất nhanh đã phát giác được sự tồn tại của không gian bí cảnh ở gần Thiên Trì. 

 Khương Phục Tiên đứng trên thuyền tiên, nàng ta búng tay, một tia ánh bạc mở ra không gian bí cảnh. 

 Thuyền tiên đi vào trong không gian bí cảnh, bên trong núi xanh trùng điệp, linh khí nồng đậm. 

 Hệ thống nhiệm vụ của Trần Mục lập tức cập nhật. 

 【Nhiệm vụ: Đánh dấu Linh Sơn chi đỉnh】 

 【Phần thưởng: Bồ Đề Đạo Đài】 

 【Công hiệu: Ngưng thần ngộ đạo】 

 Trần Mục cười nói: “Sư tỷ, thuận đường đến Linh Sơn đi, ở đó có bảo bối.” 

 Đôi mắt xanh thẳm của Khương Phục Tiên chứa ý cười. 

 “Sơn mạch phía Bắc có dao động của cường giả Tiên giới, chúng ta qua bên đó xem thử trước đi.” 

 “Thuận tiện nghe ngóng tin tức của Tiên giới.” 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên rời khỏi thuyền tiên, hóa thành hai đạo thần mang đến chỗ sâu trong sơn mạch phía Bắc. 

 Ở sâu trong sơn mạch phía Bắc, có cung điện màu vàng ở khắp núi, lối kiến trúc của nơi này không giống tông môn, càng giống với đại gia tộc cùng nhau phát triển hơn. 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên đứng giữa không trung quan sát gia tộc khổng lồ phía dưới, một lát sau có cường giả phát giác được bọn họ đến. 

 Cường giả trung niên thân mặc cẩm y màu trắng bay lên không trung, sắc mặt ông ta lạnh nhạt nói: “Các ngươi là người của gia tộc nào? Lại dám xông vào lãnh địa của Hàn gia?” 

 Khương Phục Tiên lạnh lùng nhìn hắn ta, chỉ là một ánh mắt mà trung niên cẩm y đã không nhịn được rùng mình, sau đó lão giả bạch bào bay lên không trung, còn có thanh niên hồng y cũng bay lên không. 

 Lão giả bạch bào khách khí nói: “Hai vị đạo hữu không phải là tu hành giả của Linh Sơn Tiên Cảnh, không biết các ngươi đến Hàn gia có việc gì không?” 

 Vẻ mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: “Ta là tông chủ của Lăng Vân tông, Khương Phục Tiên, hắn là sư đệ của ta, Trần Mục, Hàn gia các ngươi cấu kết với thế lực của Tiên giới, ngươi nói xem tại sao chúng ta tới đây?” 

 Khương Phục Tiên nhanh chóng nháy mắt với vị hôn phu, Trần Mục ngầm hiểu ý, hắn lấy Thanh Vân kiếm ra. 

 Lão giả của Hàn gia và cường giả trung niên lùi lại, bọn họ nhìn Trần Mục và tiên sứ hồng y va chạm, hai cỗ lực lượng thế lực ngang nhau. 

 Trần Mục cũng có thể giao đấu với tiên sứ của Tiên giới, Khương Phục Tiên của Lăng Vân tông sẽ cường đại cỡ nào, cường giả của Hàn gia không biết lựa chọn như thế nào. 

 Khương Phục Tiên đứng quan sát ở gần đó, bọn họ không dám ra tay cứu giúp, đột nhiên Khương Phục Tiên tay cầm Băng Hồn lao vào chiến trường, nàng ta và Trần Mục lựa chọn liên thủ đối phó với tiên sứ hồng y.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.