Trần Nghiêm khẩn trương tiếp nhận linh kiếm, ông có thể cảm giác được thanh linh kiếm này rất mạnh. Mọi kiếm tu đều thích kiếm, sự vui sướng trên mặt ông được bộc lộ hết ra ngoài.
“Đa tạ Tần trưởng lão.”
“Bá phụ, hai người gọi ta là Nghê Thường là được rồi.”
Tần Nghê Thường hoàn toàn không kiêu ngạo một chút nào, nàng ta đem đến cho cha mẹ Trần Mục một ấn tượng vô cùng tốt.
“Tiểu sư đệ, ta nghe nói đệ còn có muội muội, ta cũng cố ý chuẩn bị một ít lễ vật cho các nàng.”
“Sư tỷ, Dĩnh Dĩnh và Dao Dao đang ở trong sân tập võ, đệ đi gọi các nàng lại đây.”
“Không cần đâu, chúng ta qua đó đi, thuận đường tham quan nhà của đệ luôn.” Tần Nghê Thường ôn nhu nói.
Trần Mục dẫn Tần Nghê Thường đi vào trong sân tập võ, ngay khi nhìn thấy Bạch Thanh Hoan, nàng ta khẽ nhíu mày.
Bạch Thanh Hoan chính là mỹ nhân phong vận, thực lực rất mạnh, hơn nữa lại đang ở tại Trần gia. Tần Nghê Thường nhướng mày: “Tiểu sư đệ, đó là ai vậy?”
Trần Mục trả lời đúng sự thật: “Sư tỷ, nàng ta là Bạch Thanh Hoan, tổ sư gia của Huyền Kiếm tông. Nàng ta nói lúc trước bản thân rất nổi tiếng, tỷ đã bao giờ nghe nói qua chưa?”
“Không có.”
“Coi chừng nàng ta giả danh lừa bịp.”
Tần Nghê Thường nhìn chằm chằm Bạch Thanh Hoan, người sau cũng đã phát hiện ra điều gì đó, nhưng mà nàng ta cũng không để ý đến.
“Đó là đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680522/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.