Trần Mục nhìn sườn mặt của Khương Phục Tiên, rõ ràng gần ngay trước mắt, nhưng lại có cảm giác xa xôi không thể chạm vào được, hắn rất muốn nhanh chóng có được sức mạnh.
Cung Uy Nhuy và Hàn Đằng tới gần Hắc Thạch thành, bỗng có đạo tuyết quang phá không mà đến.
"Cẩn thận!"
Cung Uy Nhuy và Hàn Đằng cùng lúc tránh đi.
Mái tóc của Cung Uy Nhuy cũng bị cắt đứt mấy sợi.
Bọn họ nhìn thấy Khương Phục Tiên đang đến trước mặt, còn có Trần Mục và lượng lớn cường giả của Lăng Vân tông, trận này ngược lại trấn trụ Cung Uy Nhuy.
Khóe miệng Hàn Đằng giễu cợt nói: "Không cần phải lo lắng, nếu nàng ta vẫn không ở trạng thái đỉnh phong, một kiếm kia chúng ta khẳng định không tránh thoát được."
"Đúng vậy."
Cung Uy Nhuy khôi phục lại tinh thần, nàng ta cẩn thận quan sát Khương Phục Tiên, quả thật không đáng sợ như vậy.
"Tiểu sư đệ, cho đệ mượn Băng Hồn vậy."
Băng Hồn xuất hiện trước mặt Trần Mục.
Toàn bộ cường giả Lăng Vân tông dừng lại hết.
Khương Phục Tiên vừa nói xong, nàng ta đã nhanh chóng nắm Tuyết Phách lao ra ngoài, tựa như ngân mang, trong chớp mắt đã vọt tới bên cạnh Cung Uy Nhuy và Hàn Đằng, kim quang chói mắt và thanh quang đồng thời nở rộ.
Ba đạo kiếm quang cực kỳ khủng bố.
Cho dù là Khương Phục Tiên đang bị trọng thương, cũng bộc phát ra lực lượng cường đại, Cung Uy Nhuy suýt chút nữa bị Tuyết Phách giết chết, Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680477/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.