Đồng tử của Ngụy Diễm co rút mạnh, hắn ta ngửi thấy được hương vị tử vong, dùng hết sức lực đang có để tránh thoát, nhưng mà Kinh Thần Kiếm Kỹ thật sự quá nhanh, trong chớp mắt đã đánh vào má trái của Ngụy Diễm khiến hắn bay ra ngoài
Nơi xa có một ngọn núi lớn.
Trực tiếp bị Thanh Vân kiếm xuyên thủng.
Ngọn núi hùng vĩ kia sụp đổ ầm ầm.
Ngụy Diễm hét lên thảm thiết, tai và má trái của hắn ta đã bị xé rách, ngay cả hàm răng ố vàng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Biểu cảm củ. Thiên kiêu và cường giả các tông đều ngơ ngẩn.
“Tiểu sư thúc uy vũ!”
Liễu Mi Nhi kích động nhảy lên.
Lúc vừa rồi nàng ta khẩn trương đến mức không dám nói một lời nào.
Nhóm tiểu bối Lăng Vân tông đều nhiệt huyết sôi trào. Thiên kiêu trên chiến thuyền đều cảm thấy khủng khiếp và sợ hãi.
Ngay cả trong mắt Cung Uy Nhuy cũng mang theo sự kinh ngạc. Dù nói thế nào thì Ngụy Diễm cũng là Ngũ phẩm Kiếm Thánh, vậy mà lại không đánh bại được một tiểu bối Kiếm Hoàng.
Cường giả Hồng Châu đều cảm thấy có chút sợ hãi.
Trần Mục nhíu mày, lần trước hắn sử dụng Kinh Thần có thể chém đứt cánh tay của Lâm Ký cách xa ngoài mười dặm, hiện tại khoảng cách của Ngụy Diễm cùng lắm chỉ hơn trăm trượng, vậy mà lại không thể giết chết hắn ta.
Phản ứng của Kiếm Thánh thật sự quá đáng sợ.
Lúc vừa rồi là cơ hội tốt nhất của Trần Mục, nhưng mà sát kỹ của hắn lại không thành công. Ngụy Diễm giận dữ hét lên: “Tiểu súc sinh, để mạng lại đây.”
Ngụy Diễm mang theo lửa giận lao về phía Trần Mục.
Trần Mục lấy ra Vô Song, lại một lần nữa sử dụng Ảnh Vô Tung kéo dài khoảng cách. Thanh Vân kiếm của hắn cũng nhanh chóng quay về, chẳng qua tốc độ còn lâu mới nhanh được như lúc thi triển Kinh Thần.
Dưới sự công kích gần như điên cuồng của Ngụy Diễm, Trần Mục cảm nhận được áp lực, trước khi Thanh Vân kiếm quay về, hắn đều cố hết sức để tránh né.
Không có quy tắc phong cấm của Thanh Vân kiếm, lực lượng của Ngụy Diễm rất khủng bố, Trần Mục không thể chống chọi.
“Phần Viêm Kiếm Vực!”
Ngụy Diễm tức giận hét lớn.
Hắn ta thi triển thủ đoạn mạnh nhất, kiếm vực là thủ đoạn một khi đã sử dụng thì vô cùng tiêu hao năng lượng.
Trong mắt cường giả các tông đều là sự khiếp sợ, có thể dồn Ngụy Diễm vào hoàn cảnh quẫn bách như vậy, Trần Mục hoàn toàn xứng đáng l. Thiên kiêu mạnh nhất Hoang Châu.
Liệt hỏa bao trùm không trung, các cường giả ở xung quanh đều không thể thấy rõ tình huống bên trong.
kiếm vực có tác dụng ngăn cách không gian.
Liễu Mi Nhi và Triệu Tư Tư nhắm hai mắt lại cầu nguyện, Diệp Hoành và Thẩm Trạch nhìn đám mây lửa kia. Chỉ có Long Võ nhìn chăm chú vào thanh Thanh Vân kiếm, đây là chi tiết mà chỉ có cường giả mới có thể chú ý đến.
Sau khi mất đi Thanh Vân kiếm, Trần Mục chỉ có thể trốn tránh, ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.
Có được Thanh Vân kiếm thì Trần Mục mới có thể lấy lại được thế chủ động, thanh kiếm này mới là mấu chốt của việc thắng bại.
Ở bên trong kiếm vực của Ngụy Diễm, không ngừng có hỏa xà dâng lên, cho dù có thể sử dụng được kiếm kỹ di chuyển vị trí, nhưng Trần Mục cũng nhiều lần gặp phải đòn tấn công nghiêm trọng.
Linh lực hắn phóng thích ra cũng bị thiêu cháy.
Hỏa diễm kiếm quang đột nhiên xuất hiện ở gần đó, với khoảng cách như vậy, Trần Mục chỉ có thể vung kiếm đón đánh, năng lượng khủng bố khiến cho cánh tay của hắn run rẩy.
Ngụy Diễm nhân cơ hội tiến lại gần, hắn ta cảm giác được năng lượng của Trần Mục đang suy yếu trên diện rộng. Không có Thanh Vân kiếm, hiện tại chính là cơ hội tốt để đánh chết hắn.
Trần Mục cũng không thi triển không gian của Ảnh Vô Tung, cả hai tay hắn nắm lấy chuôi kiếm Vô Song. Cánh tay trái và phải đều phiếm kim quang, đồng thời thúc giục hai lượng huyết mạch đặc thù, năng lượng lại một lần nữa bành trướng, đối mặt với Ngụy Diễm đang cường thịnh, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nếu như những người khác có thể thấy được cảnh này, nhất định sẽ lộ ra biểu cảm kinh ngạc. Trần Mục dùng linh kiếm cực phẩm, lại có thể chống chọi trực diện với thánh kiếm của lão tiền bối Kiếm Thánh.
Phần Viêm Kiếm Vực thiêu đốt linh lực của Trần Mục, không ngừng có hỏa xà dâng lên. Cứ tiếp tục như vậy Trần Mục sẽ không đợi được đến khi Thanh Vân kiếm quay lại.
Trần Mục cũng không kinh hoảng, hắn vẫn thong dong như cũ, trong tay áo còn có Tuyết Phách Kiếm.
Tuyết Phách vẫn không ra trận, điều đó chứng tỏ Khương Phục Tiên tin tưởng Trần Mục có thể tự mình ứng phó.
Nếu như Trần Mục thật sự không có cách nào giải quyết được, nhất định Tuyết Phách sẽ cứu hắn vào thời điểm mấu chốt.
Trần Mục điều động tất cả năng lượng đang có trong cơ thể, thậm chí hắn còn đem niệm lực tập trung hết lên Vô Song. Hắn muốn cho Khương Phục Tiên nhìn thấy bản thân mình đã trưởng thành.
Khoảng thời gian ngắn ngủi kia.
Trần Mục lại cảm thấy như thời gian kéo dài khác thường.
Toàn bộ kiếm cung được khai triển, năng lượng bên trong đang khô kiệt với tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường.
Hắn không ngừng vung kiếm ngăn cản.
Răng rắc!
Phần Viêm Kiếm Vực bị xé rách một chỗ hổng.
Thanh Vân kiếm xông thẳng đến từ phía sau, chém vào lưng Ngụy Diễm.
Ngụy Diễm nghiêng người tránh né, Thanh Vân kiếm quay trở lại trong tay Trần Mục, ánh mắt của hắn trở nên kiên định.
“Ha ha ha, cho dù có thanh kiếm này, hôm nay ngươi cũng phải chết.”
Ngụy Diễm lấy ra huyết sắc đan dược hắn ta trực tiếp nuốt vào. Khí huyết trên người bạo trướng, Vết thương trên má trái bắt đầu nhanh chóng khép lại, đóng vảy.
Trong mắt bọn tiểu bối đều mang theo lo lắng.
Trần Mục thu hồi Vô Song, đôi tay nắm lấy Thanh Vân kiếm, trong mắt hắn mang theo sát ý. Trong thoáng chốc một cỗ năng lượng thần bí xuất hiện.
Phần Viêm Kiếm Vực xuất hiện sương xám.
Trần Mục thi triển Hỗn Độn Kiếm Vực, màn sương xám thần bí bên trong Phần Viêm Kiếm Vực không ngừng bao phủ mọi thứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]