Thánh Kiếm Sơn là lá chắn của PHồng Châu, hiện tại sớm đã không thể chống lại được lực lượng của Hồng Minh.
Đôi mắt của Cung Uy Nhuy trở nên hơi lạnh, bà ta nói: “Kim Kỳ Lân là cháu ngoại của ta, nếu như Khương Phục Tiên Lăng Vân tông có ở đây, thì cần phải cho ta một lời giải thích.”
Chỉ là ánh mắt của bà ta lạnh lùng nhìn Lý Thanh Lưu, khiến cho mồ hôi lạnh toàn thân chảy ròng, đây không phải là người mà ông ta có thể đụng vào.
Lý Thanh Lưu khóc không ra nước mắt, nếu có lần sau nhất định ông ta sẽ không dẫn tiểu bối ra ngoài nữa.
thiên kiêu Lăng Vân tông chậm chạp không rời khỏi Táng Tiên địa, cường giả Hồng Minh đều nhìn chằm chằm vào vết nứt không gian.
Bên trong Táng Tiên địa.
Trần Mục đang nói chuyện cùng với Dục Ảnh.
“Minh giới ở rất xa biên giới Hoang Châu, đường xá chỗ đó xa xôi. Hơn nữa ta nghe nói Hoang Châu vô cùng hận Minh tộc, tốt nhất người đừng nên trở về.”
“Chẳng lẽ Hoang Châu không hận Minh tộc sao?”
Trần Mục trầm giọng nói: “Tuy rằng cả hai đều hận, nhưng ngươi có thể đến yêu vực. Hơn nữa bên cạnh biên giới Bắc Hoang còn có băng xà mỹ nhân, ta có thể giới thiệu cho ngươi.”
“Băng xà mỹ nhân?” Nghe thấy điều này, ánh mắt của Dục Ảnh sáng lên ngay lập tức. Tất nhiên hắn ta vô cùng hứng thú đối với chuyện này.
Trần Mục đã sớm nhìn ra Dục Ảnh thích chơi rắn, vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680461/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.