“Vị này chính là tiền bối Long Võ, còn vị này chính là tiền bối Bạch Thanh Hoan Huyền Kiếm tông.”
Trần Mục giới thiệu hai vị với mọi người.
Tiểu bối Lăng Vân tông hành lễ với bọn họ.
Mọi người đều rất sợ Long Võ, nó chính là hung thú viễn cổ còn sống. Toan Nghê ở bên ngoài đã sớm tuyệt tích, trong mắt nhữn. Thiên kiêu ở xung quanh đều mang theo sự kiêng kị. Có người còn tưởng Bạch Thanh Hoan là quỷ tiên, cách nàng ta rất xa.
“Các ngươi gọi ta là Long ca được rồi.” Long Võ cũng không hung mãnh như trong tưởng tượng, ngược lại rất ôn hòa.
Liễu Mi Nhi và các tiểu bối khác cũng không còn sợ hãi nữa.
Hỏa Mị nhìn thấy Trần Mục ánh mắt vô cùng kích động. Trong nháy mắt nàng ta đã chạy đến gần, cười quyến rũ: “Tiểu sư thúc, ngươi thật là đẹp mắt.”
“Cảm ơn đã khích lệ.” Trần Mục rất thích loại tính cách hay nói thật này của nàng ta.
Xung quanh có rất nhiều n. Thiên kiêu đang đánh giá Trần Mục, nhưng mà các nàng cũng không dám tiến lên. Trần Mục là thần võ cao ngút trời, các nàng chỉ dám đứng từ xa xem.
Cũng chỉ có Hỏa Mị không xem hắn như người ngoài.
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Diệu Ngữ nhìn chằm chằm vào Trần Mục, trong mắt nàng ta có chút khó chịu. Hiện tại nàng ta đã biết những cái tạo hóa đó, đều đã bị Trần Mục nhanh chân đến trước.
thiên kiêu Hoang Châu không còn cung phụng Lâm Diệu Ngữ như nữ thần nữa. Bởi vì đối vớ. Thiên kiêu Hồng Châu, nàng ta chỉ miễn cưỡng nói cười, hành động như thế khiến cho mọi người rất thất vọng.
Ở trong mắt bọn họ, Trần Mục mới l. Thiên kiêu mạnh nhất Hoang Châu. Lâm Diệu Ngữ chỉ xứng đáng xách giày cho hắn.
Hỏa Mị trêu ghẹo, nói: “Tiểu sư thúc, cùng ta đến Phượng các chơi hai ngày đi. Ta nói sư tôn chiêu đãi người, rượu bách hoa do chính tay nàng ta làm rất ngọt lại vô cùng thơm.”
“Lần sau đi.”
Trần Mục cười lắc đầu.
Hiện tại hắn chỉ muốn về nhà nhìn xem.
Sau đó lại đi đến Lăng Vân tông thăm vị hôn thê.
Bỗng nhiên Trần Mục cảm nhận được một dao động quen thuộc, hắn nhìn về phía phương xa. Dục Ảnh cũng đã phát hiện ra: “Tên nhóc này thật giỏi, cảm giác thật là nhạy bén.”
Dục Ảnh đang ở thời kỳ đỉnh cao, mấy năm gần đây còn mạnh hơn cả Long Võ. Trần Mục đưa tiểu Bạch cho Liễu Mi Nhi, một mình hắn đi về nơi xa trước.
Ngay lúc hắn vừa rời đi, Hoang Nguyên đột nhiên chấn động, vết nứt không gian kia lại xuất hiện một lần nữa.
Nhóm tiểu bối thông qua vết nứt không gian rời đi, bọn họ cũng không muốn bị nhốt ở bên trong. Bên trong đây vô cùng kỳ lạ, chưa bao giờ có tiểu bối nào sống bên trong này hơn trăm năm.
Đại đa s. Thiên kiêu đều đã rời khỏi Táng Tiên địa. Chỉ còn nhóm của Diệp Hoành đang ở lại chờ Trần Mục.
Bên ngoài Táng Tiên địa.
thiên kiêu Hoang Châu ồ ạt chạy ra ngoài.
Bọn họ ở trong Táng Tiên địa đều có biến hóa rất lớn, Hổ Khiếu Lâm và Lâm Diệu Ngữ ở bên trong đã đột phá được đến cảnh giới Kiếm Hoàng, còn có rất nhiều tiểu bố. Thiên kiêu ở bên trong đạt được đến Cửu phẩm Kiếm Vương đỉnh phong.
Trên mặt cường giả các tông đều mang theo ý cười.
Tuy nhiên trên chiếc chiến thuyền màu đồng cổ, xuất hiện những cường giả Kiếm Hoàng, năng lượng cường đại, trên thân khoác kim giáp, trong tay cầm trọng kiếm.
Ngụy Diễm xuất hiện trên đầu thuyền, mắt lạnh nhìn nhữn. Thiên kiêu Hoang Châu đang đứng xung quanh.
Lý Thanh Lưu cảm thấy có chút bất an.
Ông ta nhìn thấy số lượng cường giả Kiếm Hoàng kim giáp không ngừng tăng lên, số lượng đã lên đến khoảng một trăm vị.
Cường giả và cá. Thiên kiêu Hoang Châu đứng gần đó đều nhận thấy được bầu không khí không thích hợp.
Phần lớn bọn họ đều tưởng rằng đây là cường giả Hồng Minh nhằm vào Lăng Vân tông, cho nên cũng không để ý.
Ngụy Diễm bay lên trời, phía sau lưng hắn ta còn có hai vị lão giả, đều ăn mặc hồng bào phú quý, toàn thân tỏa ra uy áp mạnh mẽ.
Vốn dĩ sơn mạch Táng Tiên đang vô cùng náo nhiệt, trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, bọn họ đều cảm nhận được áp lực đáng sợ.
Ngụy Diễm nhìn tiểu bối các tông Hoang Châu bằng ánh mắt lạnh nhạt, hắn ta chắp tay sau lưng, nói: “Minh chủ để cho ta mời các tiểu bố. Thiên kiêu Hoang Châu đến Hồng Châu dự tiệc, mong các vị nể mặt.”
Thái độ của hắn ta hoàn toàn không phải là mời mà chính là uy hiếp. Hơn cả trăm vị cường giả Kiếm Hoàng xung quanh, ba vị cường giả Kiếm Thánh. Bên trong chiến thuyền màu đồng cổ, còn có lão quái vật đến từ Hồng Minh.
Trong mắt cường giả các tông đều mang theo sự kiêng kỵ nhưng Lý Thanh Lưu thì ngược lại, ông ta vô cùng vui vẻ, nhẹ nhàng thở ra. Ban đầu còn tưởng rằng chỉ Lăng Vân tông bị nhắm vào, còn bây giờ tất cả đều bị nhằm vào thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tất c. Thiên kiêu ở tại Táng Tiên địa đều là các tông tương lai. Bây giờ bị Hồng Minh “mời” đến Hồng Châu, không thể nghi ngờ, bọn họ sẽ biến thành con bài lợi thế cho cuộc đàm phán.
Sau khi bà ta xuất hiện cường giả các tông Hoang Châu xung quanh và cá. Thiên kiêu không dám động vào.
Mọi người đều biết sâu bên trong chiến thuyền màu đồng cổ, từng âm thanh uy nghiêm truyền ra ngoài. Chỉ mới có âm thanh mà đã khiến cho bọn họ có cảm giác rơi vào hầm băng. Đó là một sự tồn tại còn đáng sợ hơn so với Cung Uy Nhuy, có khả năng đó là cường giả Trích Tinh với số lượng đếm được trên đầu ngón tay.
Vẻ mặt của trưởng lão đầu bạc Thánh Kiếm Sơn trở nên ngưng trọng, ông ta là Kiếm Thánh nhưng cơ thể cũng không kìm lại được mà run lên.
Mấy năm gần đây, Hồng Minh đã mở rộng rất nhiều, nhìn bố cục của Táng Tiên địa, rõ ràng là có ý định với Hoang Châu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]