“Vị này chính là tiền bối Long Võ, còn vị này chính là tiền bối Bạch Thanh Hoan Huyền Kiếm tông.”
Trần Mục giới thiệu hai vị với mọi người.
Tiểu bối Lăng Vân tông hành lễ với bọn họ.
Mọi người đều rất sợ Long Võ, nó chính là hung thú viễn cổ còn sống. Toan Nghê ở bên ngoài đã sớm tuyệt tích, trong mắt nhữn. Thiên kiêu ở xung quanh đều mang theo sự kiêng kị. Có người còn tưởng Bạch Thanh Hoan là quỷ tiên, cách nàng ta rất xa.
“Các ngươi gọi ta là Long ca được rồi.” Long Võ cũng không hung mãnh như trong tưởng tượng, ngược lại rất ôn hòa.
Liễu Mi Nhi và các tiểu bối khác cũng không còn sợ hãi nữa.
Hỏa Mị nhìn thấy Trần Mục ánh mắt vô cùng kích động. Trong nháy mắt nàng ta đã chạy đến gần, cười quyến rũ: “Tiểu sư thúc, ngươi thật là đẹp mắt.”
“Cảm ơn đã khích lệ.” Trần Mục rất thích loại tính cách hay nói thật này của nàng ta.
Xung quanh có rất nhiều n. Thiên kiêu đang đánh giá Trần Mục, nhưng mà các nàng cũng không dám tiến lên. Trần Mục là thần võ cao ngút trời, các nàng chỉ dám đứng từ xa xem.
Cũng chỉ có Hỏa Mị không xem hắn như người ngoài.
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Diệu Ngữ nhìn chằm chằm vào Trần Mục, trong mắt nàng ta có chút khó chịu. Hiện tại nàng ta đã biết những cái tạo hóa đó, đều đã bị Trần Mục nhanh chân đến trước.
thiên kiêu Hoang Châu không còn cung phụng Lâm Diệu Ngữ như nữ thần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680460/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.