Thánh dược cực phẩm, cho dù là cường giả Kiếm Thánh cũng sẽ đỏ mắt, Trần Mục cảm giác Dục Ảnh không đúng lắm: "Ngươi có mục đích gì?"
"Ta dẫn ngươi đi lấy thánh dược cực phẩm, có thể có được hay không thì tùy thuộc vào năng lực của ngươi, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta rời khỏi Táng Tiên địa."
Dục Ảnh nhìn thấy Trần Mục và Lão Toan Nghê giao dịch, thanh Thanh Vân Kiếm kia có được sức mạnh đặc biệt, cho nên muốn giao dịch với hắn.
Thánh Dược viên có tồn tại cấm chế, Dục Ảnh không cách nào rời đi, Trần Mục khẽ lắc đầu: "Xin lỗi, loại cấm chế này ta cũng bất lực.”
Dục Ảnh nhìn chằm chằm vào Thanh Vân Kiếm của Trần Mục: "Thanh kiếm này có thể quấy nhiễu cấm chế của Thánh Dược viên, ngươi chỉ cần hỗ trợ, ta có thể cho ngươi rất nhiều chỗ tốt."
Thanh Vân Kiếm có quy tắc phong ấn rất mạnh, có lẽ có thể quấy nhiễu cấm chế nơi này, nhưng thả Dục Ảnh ra, hắn ta rất có thể làm loạn ở bên ngoài.
"Trần sư đệ, ngươi chỉ cần hỗ trợ, ta ra ngoài sẽ giới thiệu Xà mỹ nữ cho ngươi, đảm bảo ngươi sẽ thích."
"..."
Trần Mục hoàn toàn không quan tâm.
"Ta giúp ngươi rời khỏi Thánh Dược viên, ngươi ở bên ngoài làm loạn ta chính là tội nhân." Trần Mục thản nhiên nói.
Vẻ mặt của Dục Ảnh trịnh trọng nói: "Ta thề với trời, tuyệt đối sẽ không lạm sát vô tội."
"Cách trăm năm sẽ có tiểu bối thiên kiêu tiến vào Thánh Dược viên tìm kiếm đại dược, nếu ta lạm sát vô tội, bọn họ ngay cả cơ hội rời khỏi Thánh Dược viên cũng không có."
"Nếu như có thể để cho ta lưu lại cấm chế trong thức hải của ngươi, ta sẽ tin tưởng ngươi." Trần Mục nhìn Dục Ảnh.
Lưu lại cấm chế trong thức hải, sinh tử đều do Trần Mục nắm giữ, đôi mắt của Dục Ảnh mang theo kiên quyết, mi tâm hắn ta xuất hiện huyết sắc văn lộ, đó là tộc văn của Minh Xà tộc viễn cổ, chỉ có chủng tộc có huyết mạch cường đại, hậu bối mới có thể có được tộc văn.
"Ta lấy tộc văn ra thề, sau khi đi ra ngoài nếu lạm sát vô tội, tất sẽ bị thiên phạt, tan xương nát thịt!" Đạo huyết văn kia bay lên trời, huyết quang bay thẳng lên trời.
Huyết thệ!
Đây là dùng khi ký kết khế ước, sau khi lập thề ước, nếu vi phạm sẽ bị thiên đạo trừng phạt.
Dục Ảnh phát huyết thệ.
Trần Mục đương nhiên không lo lắng nữa.
"Được rồi."
"Ta có thể giúp ngươi rời đi." Trần Mục cũng cảm thấy hứng thú với gốc thánh dược cực phẩm kia.
Dục Ảnh bay lên trời, Trần Mục theo sát phía sau, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ôm chặt bắp chân Trần Mục, hai người bọn nó đang nhắm mắt giả chết.
Nơi sâu nhất của Thánh Dược cốc.
Xung quanh có năng lượng thiên địa nồng đậm, hơn nữa còn có năng lượng tinh thần rất mạnh.
Gốc thánh dược cực phẩm kia ở giữa thảo nguyên lõm xuống, xung quanh sinh cơ khô héo, nhưng chắc chắn nơi thánh dược sinh trưởng phải dồi dào mới đúng.
Trần Mục cảm giác được nơi này quỷ dị.
Gốc thánh dược kia là đóa hoa phát ra lam quang, cánh hoa chỉ lớn bằng cái móng tay, ở giữa không có nhụy hoa, mà là đạo lam sắc hỏa diễm.
Đó là một loại thánh dược đang cháy.
Trần Mục quan sát cấm chế xung quanh, khẽ nhíu mày, cấm chế nơi này chẳng những hạn chế yêu thú, còn hạn chế thiên kiêu nhân tộc tới gần.
"Thanh kiếm của ngươi rất đặc biệt, có lẽ có thể phá vỡ cấm chế nơi này." Dục Ảnh nhắc nhở.
Trần Mục thúc dục Thanh Vân Kiếm phong cấm quy tắc, bao phủ lam sắc thánh dược, nơi cấm chế xuất hiện ba động, phía trước có quang mạc kim sắc lóe lên.
Quang mạc là bản thể của cấm chế, Trần Mục nắm Thanh Vân Kiếm, dễ dàng xé rách một khoảng trống, chậm rãi đi về phía gốc lam sắc thánh dược kia.
Trong mắt của Dục Ảnh mang theo sắc mặt vui mừng, kiếm của Trần Mục quả nhiên có hiệu quả đối với cấm chế, hắn ta cuối cùng cũng có cơ hội rời khỏi Thánh Dược viên, trong này quá nhàm chán, ngay cả nữ yêu xinh đẹp cũng không có.
Trong quá trình tiếp cận.
Trần Mục nhận thấy có gì đó không ổn.
Hắn nhìn ngọn lửa màu lam kia đang đung đưa theo quy luật cẩn thận quan sát, bên trong hình như có một khuôn mặt quỷ dị đang mỉm cười với Trần Mục.
Sống lưng Trần Mục đột nhiên toát mồ hôi lạnh.
Hắn còn quan sát kỹ vào gốc rễ của đóa hoa kia, phát hiện một sự tồn tại càng khủng bố, phía dưới gốc thánh dược kia chôn cất một tuyệt thế tiên nữ mặc xiêm y đỏ tươi.
Nữ tiên kia thuần khiết thần thánh, đoan trang diễm lệ, chỉ cần liếc mắt một cái, thiếu chút nữa đã bị đoạt hồn.
Gốc lam sắc thánh dược kia cắm rễ ở mi tâm của tiên nữ, thánh dược tương thông với trong đầu tiên nữ.
"Đây là hoa não?" Trần Mục khiếp sợ, rốt cuộc là hoa mọc ra trong đầu, hay là thông qua thủ đoạn đặc biệt để tiên nữ làm chất dinh dưỡng.
Cho dù là bằng cách nào cũng rất đáng sợ.
Gốc thánh dược này quá quỷ dị, cho dù đưa cho Trần Mục, hắn cũng sẽ không sử dụng.
Trần Mục quyết đoán rời xa gốc lam sắc thánh dược kia, Dục Ảnh khó hiểu nói: "Đây chính là thánh dược cực phẩm, thậm chí có thể lột xác thành tiên dược."
"Gốc thuốc kia không sạch sẽ!"
Trần Mục có chút sợ hãi, lấy tuyệt thế tiên nữ làm chất dinh dưỡng, thánh dược như vậy rất kinh khủng.
Để làm thù lao, Dục Ảnh dẫn Trần Mục đến trong Thánh Dược viên tìm được hơn mười gốc Linh Dược cực phẩm.
Trần Mục thông qua Thanh Vân Kiếm, thành công mang Dục Ảnh rời khỏi Thánh Dược viên.
Dục Ảnh rời khỏi Thánh Dược viên kích động nói: "Đa tạ Trần sư đệ đã ra tay tương trợ, sau này đến Minh giới, ta sẽ giới thiệu Xà mỹ nữ cho ngươi."
Nói xong Dục Ảnh hóa thành đoàn sương đen rồi biến mất.
"..."
"Ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ."
Trần Mục khẽ lắc đầu, hắn ôm Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lên, trở lại Thánh Dược viên, linh khí nơi này nồng đậm, rất thích hợp bế quan.
Trần Mục rạch ra thánh quả, có chất lỏng màu vàng nhỏ giọt, hai tiểu tử mỗi con uống hai giọt, nhanh chóng nằm sấp ngủ bên cạnh Trần Mục.
thánh quả này ẩn chứa năng lượng bàng bạc, hai giọt này cũng đủ để chúng nó hấp thu rất lâu.
Trần Mục sử dụng cả một quả thánh quả, cả người hắn bao phủ trong niết bàn hỏa Quang, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng may mắn được bao phủ trong Hỏa Quang.
Sau khi Trần Mục hấp thu năng lượng trong thánh quả, cảnh giới của hắn lại tăng lên thêm lần nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]