Nhị phẩm Niệm Vương, Tam phẩm Niệm Vương, Tứ phẩm...
Trần Mục cảm giác qua những năm tháng dài đằng đẵng, nhưng thời gian cứ như không có di chuyển, sách vở ở Tàng Kinh các biến mất rất nhiều, niệm lực của hắn đạt tới Niệm Vương đỉnh phong.
"Không xong!"
Vẻ mặt của Trần Mục ngưng trọng, sau khi đạt tới Niệm Vương đỉnh phong, hắn đột nhiên phát hiện vấn đề rất lớn.
Mở ra Kiếm Cung chính là Kiếm Hoàng, mở ra nội cảnh chính là Niệm Hoàng, nhưng nguyên thần của Trần Mục không ở thức hải của mình, mà ở trong nội cảnh của người khác, bây giờ hắn căn bản không cách nào đột phá được.
Vẻ mặt của Trần Mục ngưng trọng.
Nếu như bị nhốt vào nội cảnh, cho dù không chết cũng sẽ phát điên: "Phải bình tĩnh."
Bây giờ sốt ruột chỉ phản tác dụng, Trần Mục nhanh chóng khôi phục bình tĩnh lại, muốn đi ra ngoài chỉ có hai cách, phá vỡ Nội Cảnh địa, hoặc là chủ nhân của Nội Cảnh địa để hắn rời đi.
Bây giờ hắn không có khả năng phá vỡ Nội Cảnh địa từ bên trong, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Tuyết Phách của Khương Phục Tiên.
Nếu Tuyết Phách thật sự có ý thức, nó hẳn là có thể cảm nhận Trần Mục đang gặp nguy hiểm, không biết nó có thể xuất kiếm cứu viện kịp thời.
Trần Mục tin tưởng vào Tuyết Phách của vị hôn thê, nhưng Tuyết Phách chém được hắc thạch khẳng định cần thời gian, một khắc bên ngoài thì chính là bằng ngàn năm bên trong.
"Không biết chủ nhân của nội cảnh ở đâu."
Trần Mục không cảm nhận được thần hồn ba động khác, tòa nội cảnh này chỉ có hắn.
"Chỉ có thể nghĩ biện pháp khác." Trần Mục rời khỏi Tàng Kinh các, hắn ngồi xếp bằng ở chỗ cao nhất trong Tiên Cung, nhìn xuống tiên cảnh kim bích huy hoàng trước mắt.
Hắn nảy sinh một suy nghĩ to gan, nếu nguyên thần đoạt xá cũng được, Trần Mục muốn thử xem có thể nắm tòa nội cảnh này trong tay không.
Trần Mục đang suy nghĩ, nguyên thần lóe lên kim quang, hắn đang cố gắng câu thông với Nội Cảnh địa.
Nhưng suy nghĩ rất lâu cũng không có phản ứng, Trần Mục phóng thích Huyễn Điệp bay lượn trong nội cảnh, bỗng nhiên phát hiện chỗ đặc biệt.
Trần Mục ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm, nơi đó có một đạo ấn ký khó phát hiện được, đạo ấn ký kia ngăn cản Trần Mục liên hệ với nội cảnh.
"Thì ra là như thế!" Trần Mục đứng dậy, hắn chỉ tay làm kiếm, đầu ngón tay lóe lên kim quang, sau đó kim sắc kiếm quang rực rỡ chém ra.
Uy Lực của đạo kiếm quang kia không thua gì Tịch Ngân mà Trần Mục dùng linh lực để tạo thành, đây là công kích toàn lực của Cửu phẩm Niệm Vương đỉnh phong.
Ầm ầm.
Kiếm quang đánh vào ấn ký.
Đạo ấn ký kia bạo nát trong kim quang.
Trần Mục có chút kinh ngạc: "Loại ấn ký mà cường giả lưu lại này, vậy mà lại bị ta dễ dàng xóa bỏ như vậy?"
Không thể tưởng tượng nổi, trừ khi chủ nhân của nội cảnh này cố ý để lại ấn ký có thể dễ dàng phá hủy, nếu không không có khả năng Trần Mục phá đơn giản như vậy.
Sau khi ấn ký bị nghiền nát, Trần Mục lại ngồi xếp bằng xuống, hắn bắt đầu suy tưởng, trong nội cảnh xuất hiện tinh thần.
Trần Mục suy nghĩ muốn có cửa, trước người lập tức xuất hiện một cánh cửa phóng ra ánh sáng.
"Thành công rồi!"
Trần Mục thông qua cánh cửa rời đi, nguyên thần của hắn xuất hiện ở Huyễn Mộng cốc, đạo tuyết sắc kiếm quang cách hắn rất gần trên bầu trời.
"Dừng lại!"
Trần Mục vội vàng dùng thần niệm truyền âm.
Tuyết Phách chớp mắt đã biến mất không thấy.
Ngay lập tức Trần Mục lại bị hút vào nội cảnh, Tuyết Phách chuẩn bị chém hắc thạch ra.
Nếu Tuyết Phách chém hắc thạch ra, nội cảnh sẽ bị phá hủy, Trần Mục có bất tử cũng sẽ bị trọng thương.
Nguyên thần của Trần Mục trở lại thức hải, hắc thạch hình mắt kia không dám hút Trần Mục vào thức hải, vì thế thu vào trong không gian giới chỉ.
Tòa nội cảnh kia ẩn chứa năng lượng tinh thần to lớn, bây giờ Trần Mục vẫn không có cách nào nắm giữ được, chỉ có thể đi vào không ngừng tăng cường niệm lực.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đang đùa giỡn ở bên ngoài thung lũng.
Bọn nó căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, hai tiểu tử kia nhìn thấy Trần Mục đi ra, lập tức chạy đến gần, thân mật cọ vào ống quần hắn.
Trần Mục ngồi xổm xuống khẽ xoa đầu bọn chúng, tâm tình trở nên vui vẻ.
Khi hắn bị mắc kẹt bên trong, sự cô đơn đó thật sự rất khó chịu.
"Còn năm năm nữa!"
Trần Mục ở trong Táng Tiên địa, có Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đi cùng ngược lại cũng không nhàm chán nữa.
"Chúng ta đi thôi."
"Tiếp theo đến Hóa Long trì."
Phía sau Trần Mục có cánh chim màu vàng mở ra, hai tiểu tử lười biếng nằm sấp trên vai hắn, kim sắc thần mang đi về phía Hóa Long trì.
Trong bí cảnh chỉ có Trần Mục, không có thiên kiêu khác cướp đoạt tạo hóa, hắn không cần phải vội vàng, tạo hóa nào ở khoảng cách gần thì đến Tạo Hóa địa đó.
Khu vực gần Hóa Long trì, Táng Tiên địa không còn hoang vu nữa, còn có rừng cây rậm rạp, gần đó không có dấu vết của yêu thú.
Trong rừng cây còn có linh dược phẩm giai không cao Trần Mục cũng không lãng phí thời gian.
Hắn đến địa điểm được đánh dấu trên bản đồ, Hóa Long trì không có đánh dấu màu đỏ, nơi này không có nguy hiểm, hẳn là đã có rất nhiều tiểu bối thiên kiêu tới nơi này.
Trần Mục chỉ có thể tiếp tục bước chân lên trước.
Phía trước núi non nguy nga, càng tới gần ngọn núi kia thì Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lại càng uể oải.
Trần Mục phóng ra niết bàn hỏa, chúng dần dần khôi phục tinh thần lại trong ánh lửa.
Lên đến đỉnh núi thì cấm chế đã biến mất, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch tiếp tục đùa giỡn trên đỉnh núi.
Trần Mục đến Hóa Long trì.
Trên đỉnh núi Hóa Long trì tỏa kim quang, trong đó ẩn chứa lượng lớn vật chất thần bí, dựa theo thông tin đánh dấu trên bản đồ, bên trong rất có thể là Chân Long Huyết.
Nghe đồn ở thời kỳ viễn cổ có yêu thú dựa vào Hóa Long trì thành công hóa long, không biết bây giờ Hóa Long trì còn có uy lực này không.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]