“Tiểu sư thúc, ngài có thể nghe được lời ta nói?” Triệu Tư Tư vô cùng kinh ngạc.  
 Nàng ta lẩm bẩm một mình trong thức hải, nhưng mà phản ứng của Trần Mục rõ ràng là có thể nghe thấy suy nghĩ của nàng ta, tình huống vậy trước giờ chưa từng xảy ra.  
 “Có thể.”  
 Trần Mục dùng niệm lực đáp lại.  
 Tằng Trường Sinh cười nói: “Đứa trẻ Tư Tư này nói phải thi đấu với tiểu sư thúc, đã phấn khích rất lâu, hy vọng có thể đạt được kết quả như ý nguyện.”  
 Có vị lão giả tóc bạc tiến lên, cười lớn nói: “Tằng sư huynh, cả Tiết Hạo cũng có thể thắng Liễu Mi Nhi, ta cảm thấy cô nương Tư Tư này có cơ hội thắng rất lớn.”  
 Tằng Trường Sinh cười nói: “Kim sư đệ, lần này đồ đệ kia của đệ có thể cho đệ nở mặt rồi.”  
 “Ha ha ha.”  
 Kim Viễn Sơn cười rất vui vẻ.  
 Tần Nghê Thường đang ở gần đó, sắc mặt nàng ta rất khó coi, Tiêu Vân nhìn thấy vẻ mặt sư tôn thay đổi, thở dài lắc đầu, trong lòng nghĩ đợi giải đấu tông môn kết thúc, chắc chắn tiểu sư muội sẽ gặp xui xẻo.  
 Trên lôi đài ở ngọn núi số một.  
 Chu Trí trịnh trọng nói: “Hai người đều có tên trên Thanh Vân bảng, ta chính là người chứng kiến cuộc đối đầu này.”  
 Lưu Vinh hét lớn: “Trận đấu bắt đầu!”  
 Hiện trường lập tức sôi trào.  
 Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào lôi đài.  
 Trần Mục rút Chiết Dực ra, vỏ kiếm tự động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680350/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.