- thực sự thì chúng tôi không thể giúp gì hơn!_ vị bác sĩ nọ khẽ lắc đầu
- các người nói gì vậy? Lương tâm để đâu cơ chứ??
Thiên An giận dữ quát lớn, căn phòng trở nên im bặt, không khí căng thẳng hơn bao giờ hết
- chúng tôi.. đã cố hết sức! Phép màu... đã không xảy ra!
- câm miệng mấy người lại! Hãy làm tất cả những gì mà mấy người có thể! Nếu không muốn cái bệnh viện này sụp đổ!
Rầm...
Bao nhiêu thứ trên bàn bị cơn tức giận của Thiên An mà đổ lung tung ra sàn, vị bác sĩ khẽ lắc đầu thở dài.. ông đâu có khả năng làm sống lại người chết.. hay làm gì có cách nào khiến người ngủ 2 năm tỉnh dậy đi lại bình thường khi đã hết cơ hội?
.......
- Nhi này! Cậu đang làm gì vậy?
- à! Tớ đang vẽ thôi!_ Nhi mỉm cười đáp lại cô bạn cùng khóa. Phong cảnh bên ngoài đều được cô vẽ lại một cách sinh động, xem ra khả năng hội họa của cô cũng không tệ hại cho lắm
- cậu vẽ chi vậy? Không định ra chơi cùng mọi người sao?
- vẽ cho người đặc biệt! Tất cả tớ sẽ ghi lại cho cậu ấy xem!
- tình cảm thế? Mà hai cậu quen nhau từ nhỏ rồi mà nhỉ?
- sao cậu biết?_ Nhi ngạc nhiên
- khi cậu ấy còn làm ca sĩ, cậu ấy nhắc tới cậu suốt đấy! Hầu hết tất cả những bài hát do cậu ấy sáng tác cũng toàn liên quan đến cậu!
Nhi ngỡ ngàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/3151861/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.