“Như thế nào? Đây là người Mẫu Hậu nói ôn nhu hiền lành, thiện lương am hiểu ý người, hừ, thật đúng là thiện lương am hiểu ý người nha!!!” Đôi mắt Hoàng Thượng lạnh lùng đảo qua Đường Nhược Ảnh, khi chuyển hướng sang Thái Hậu, lạnh lùng hừ nói, giọng nói cũng nghiêm khắc, lạnh như băng.
“Thật sự là rất to gan, vị trí Hoàng Hậu Vân quốc này, là do ngươi quyết định sao?” Lại nhìn về phía Đường Nhược Ảnh, vẫn là loại ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta nháy mắt có thể đông lại.
Thân mình Đường Nhược Ảnh theo bản năng run lên, cúi đầu, chậm rãi lùi về phía sau từng bước, nàng biết, mục đích của nàng đã đạt tới, không ai phát hiện, sau khi nàng cúi đầu, khoé môi hơi xuất ra một tia cười khẽ.
“Hoàng Thượng, Ảnh nhi, Ảnh nhi nàng ta là vô tâm, nàng chính là không hiểu chuyện, nàng…” Đường Hứa nóng nảy, cũng bất chấp lễ tiết, vội vàng cầu tình với Hoàng Thượng.
Hắn không nghĩ tới mọi chuyện sẽ phát triển đến tình trạng này, lời nói vừa rồi của Ảnh nhi, Hoàng Thượng nếu muốn truy cứu, chắc chắn nàng sẽ bị trị tội.
“Hoàng Thượng, Ảnh nhi nàng chẳng qua là quá đơn thuần, nàng…” Thái Hậu cũng giúp cầu tình, bà đương nhiện hiểu được, Hoàng Thượng giờ phút này tức giận không phải là nhằm vào Đường Nhược Ảnh, mà là nhằm vào bà.
“Đơn thuần? Một nữ nhân còn còn chưa tiến cung, đã nghĩ trở thành hoàng hậu, Thái Hậu có thể nói nàng đơn thuần?” Hoàng Thượng cười lạnh, hai tròng mắt cũng lạnh lùng quét qua Đường Nhược Ảnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/180970/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.