“Hiên, ngươi nghe đi, ngươi nghe không, nữ nhân kia lại còn dám tiến cung quyến rũ Hoàng Thượng.” Trưởng Tôn Dự đi trên đường nghe thấy mọi người nghị luận bàn tán, vẻ mặt khinh bỉ nói:”Ta đã nói rồi, nữ nhân kia ngày đó đối với ngươi là có mục đích riêng, ngươi còn chưa tin, còn che chở cho nàng ta.”
Trên mặt Phong Dật Hiên, vẫn là nụ cười thản nhiên, giống như không hề nghe thấy lời nói của Trưởng Tôn Dự, nhưng sâu trong đôi mắt lại ẩn qua một tia thản nhiên suy tư…
“Ta đang nói chuyện với ngươi nha, ngươi có nghe thấy hay không???” Trưởng Tôn Dự thấy hắn không trả lời, trên mặt không khỏi tức giận hỏi.
Hắn cùng Phong Dật Hiên quen biết nhiều năm, tuy rằng hiểu biết bản tính bình thản của Phong Dật Hiên, nhưng mà, thời điểm không yên lòng giống hiện tại vẫn là rất ít.
”Nghe được.” Phong Dật Hiên nhẹ giọng trả lời, chẳng qua, trên mặt càng nhiều thêm vài nét cười, bộ dáng giống như tâm tình rất tốt. Mà suy nghĩ trong đôi mắt cũng đổi thành ý cười tràn đầy, giống như đột nhiên đã cẩn thận suy nghĩ ra cái gì đó…
“Nếu nghe được thì ngươi liền cách nữ nhân này xa một chút, trăm ngàn lần không để nàng ta lại gần nữa, đúng rồi, ngày đó, thứ nàng ta cho ngươi ký rốt cục là cái gì?” Trưởng Tôn Dự đến bây giờ vẫn không quên chuyện ngày hôm đó, mấy ngày nay, hắn vừa thấy Phong Dật Hiên liền hỏi vấn đề này, đều đã hỏi mấy trăm lần, đáng tiếc, Phong Dật Hiên một chữ cũng không chịu lộ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/1532167/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.