Khương Mạc cạn lời một lúc liền quẳng chuyện nữ người đàn bà xuyên không sang một bên.
Chuyện quan trọng bây giờ là, cô nói thế nào với Thẩm Tân chuyện tối hôm nay không thể cùng anh làm cái đó được.
Hu hu hu, Thẩm Tân Tân nhất định lại tức giận cho mà xem.
Nhưng không nói khẳng định anh sẽ càng tức giận hơn.
Sắp phải lên máy bay rồi, cô vẫn chưa nghĩ ra nên nói với anh như thế nào.
Giằng co nửa ngày, nhập vào rồi lại xoá, mãi đến tận khi lên máy bay, tiếp viên hàng không nhắc nhở mọi người tắt điện thoại, cô run tay bấm gửi đi tin nhắn đang định xoá.
………!Aaaaaaaaaa, không được gửi tin nhắn này đi.
Thu lại thu lại thu lại, hu hu hu, mau chóng thu lại tin nhắn!Thẩm Tân tuyệt đối đừng đọc được tin nhắn này, hu hu hu.
Khương Mạc ba chân bốn cẳng vội vội vàng vàng thu hồi lại tin nhắn.
Nhìn thấy trong khung trò chuyện của Thẩm Tân không có câu nói làm người ta thấy xấu hổ kia, vừa thở ra một hơi liền nhận được tin nhắn trả lời của Thẩm Tân, hỏi:“Em gửi cái gì vậy?”…….
.
!Khương Mạc ép bản thân bình tĩnh: “Không có gì, em gửi nhầm.
”Thẩm Tân Tân của tui: “Ồ, vậy sao?”“Ừm ừm ừm!”Cô gõ liền một lúc mấy chữ “Ừm” gửi đi, không đợi anh nói chuyện vội thêm vào một câu: “Em lên máy bay rồi, phải tắt điện thoại rồi, bye bye.
”Nói xong cô lập tức thoát khỏi wechat, tắt máy, ném điện thoại cho Hoa Minh, sau đó ôm vẻ mặt sống không còn gì nuối tiếc nữa nằm bò lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chiem-lay-than-hinh/4602251/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.