Không có người nghe máy, tiếng chuông bám riết không tha tiếp tục vang lên, khí thế như không đạt được mục đích thì sẽ không dừng lại, những người xung quanh đều nghi hoặc nhìn về phía cô.Khương Mạc cầm điện thoại, nghe cũng không được, không nghe cũng không được, khó xử muốn chết.“Nghe máy đi kìa" Phàn Dư Tiệp liếc mắt nhìn tên người gọi đến trong điện thoại, thấy Khương Mạc lại đỏ mặt, cạn lời nói: “Không phải là tiểu chó săn mà em nuôi đấy chứ?” Đặt cái tên sến súa như vậy.“Đương nhiên không phải!” Khương Mạc lập tức phản bác: “Là ông xã em!”Phàn Dư Tiệp trợn mắt, quả nhiên là nhóc con mười tám tuổi, đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, nghe cuộc điện thoại cũng đỏ mặt.Khương Mạc bị ép không còn cách nào khác, mặc kệ vậy, nghe máy xong nhanh chóng tắt bỏ, không để anh có cơ hội hỏi cái gì.Cô hít sâu một hơi, nhấn nghe máy: “Alo……..”Thẩm Tân: “Em đang bận à?”Khương Mạc cứng đầu cứng cổ, điệu bộ việc công xử theo phép công: “Tâng, em đang quay phim.” Vì thế anh nhanh tắt máy đi.Thật sự giống tên đàn ông cặn bã mượn cớ công việc giấu vợ đi ra ngoài lăng nhăng.Đầu bên kia khẽ cười: “Khương Mạc Mạc, anh nhìn thấy……”“A, đạo diễn Lưu gọi em rồi, không nói chuyện nữa, em tắt máy đây…….”“Khương Mạc Mạc, em sợ cái gì hả?” Anh ngắt lời cô: “......Bỏ đi, chuyện của người trưởng thành đợi em lớn rồi thì nói sau.”!Khương Mạc lập tức mắc câu, cầm điện thoại đi đến nơi ít người, bất mãn nói: “Em đã hai mươi tám tuổi rồi!”Cô đã trưởng thành rồi, đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chiem-lay-than-hinh/4602250/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.