Kỳ thật hiện tại muốn cản tẫn sát tuyệt (tiêu diệt sạch sẽ) cũng chưa cần cấp bách. Ngươi đã có hứng thú thì ta cũng không ngại cùng ngươi chơi đùa trước mặt Thiệu Diệp.
Nói không chừng, ngay cả Nhạc Nhạc cũng kịp về xem…
Ân Kiện Nam hứng thú nhìn Trung Dật, nhưng miệng lại hỏi: “Vì cái gì muốn đi cùng ta đây? Ngươi thích ca ca sao? “
Trung Dật không thể làm khác hơn là âm thầm nghiến răng: “…Thích”
“Vậy cho ca ca ôm một cái chứ? ” Ân Kiện Nam nhướn mày hỏi.
“Hảo.” Cơ thể Trung Dật có chút giật mình.
“Tiểu Dật ngươi không thoải mái sao? Ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi…” Thiệu Diệp nhìn Trung Dật có điểm khác thường, muốn đưa hắn đi. Sau đó quay qua Ân Kiện Nam nói không chút nể nang: “Ân Kiện Nam… Đồ cặn bã nhà ngươi mau cút đi. Không đến lượt ngươi ở đây.”
“Như thế nào? Bây giờ đến phiên ngươi giả trang người tốt rồi? Hắc hắc! Là thói quen sao?…” Ân Kiện Nam không cùng Thiệu Diệp đối mặt, chỉ là trên mặt chút cười, sau đó quay lại ôn nhu nói với Trung Dật: “…Hắn muốn ta đi, vậy ngươi cũng muốn đuổi ta đi sao? Hay là muốn ca ca ôm? “
Nếu là thật sự muốn giả trang thành người tâm thần hoàn hảo, gặp phải loại tình hình này muốn cự tuyệt vốn là không thể. Trung Dật nhắm hai mắt lại nói: “…Ca ca ôm ta…”
“Trung Dật nói cái gì, ca ca nghe không rõ lắm. Nói lại một lần nữa được không?” Ân Kiện Nam hỏi lại.
“Thích… ca ca ôm ta…” Trung Dật không cách nào tránh né, thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cam-co-dich-ba-ba/1493215/chuong-34.html