Trung Dật nhìn Trường Bách đi qua mà thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc đó, cửa lớn bỗng mở ra, Ân Kiện Nam từ ngoài bước vào, Trung Dật đề phòng nhìn hắn, còn hắn lại nở một nụ cười vui vẻ nhìn Trung Dật, sau đó quay đầu lại hỏi: “Trường Bách ngươi vội vàng gì vậy? Nhạc Nhạc đâu?”
Trường Bách mới đi được nửa đường, nghe Ân Kiện Nam hỏi, hắn quay lại nhìn Trung Dật một chút, ấp a ấp úng…
“Nhạc Nhạc đi lấy vài thứ giúp ta.” Trung Dật bình tĩnh nói.
“Lấy cái gì mà thần bí như vậy, có thể cho ta xem một chút không?” Ân Kiện Nam nói , không đợi trả lời liền đi thẳng đến phòng Nhạc Nhạc, Trường Bách nhìn Trung Dật với vẻ mặt như muốn xin lỗi, Trung Dật hiểu ý liền gật đầu với hắn.
“Ngươi vẫn thích xâm phạm đời tư của người khác thế sao? Thật là một kẻ nhàm chán!” Trung Dật lạnh lùng nói.
(Chú thích: Hơn một năm trước, Thiệu Diệp cùng Ân Kiện Nam có lắp camera nhỏ xíu ở trong nhà ( Trường Bách hẳn là cảm tạ vì 2 năm trước chưa có loại máy này, kỳ thật hai người bọn họ cũng rất tin tưởng Trường Bách, chỉ không tin thằng nhóc Nhạc Nhạc càng ngày càng không biết phép tắc kia thôi. . . ),theo Trung Dật biết thì có hai cái camera, nhưng có một cái hắn không biết vị trí, cũng bởi vì bất mãn nên hắn luôn cố tránh góc độ quay của camera, chỉ có điều vì thế mà không gian hoạt động của hắn chỉ còn bé xíu , với lại cái thứ hai hắn cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cam-co-dich-ba-ba/1493187/chuong-6.html