Đầu dây bên kia là tiếng khóc lóc lo lắng của bác gái uỷ viên quản lý khu chung cư.
Giang Dĩ Hằng không nói hai lời, lập tức đeo khẩu trang đi ra cửa, vừa đổi giày vừa chăm chú nhìn Cam Điềm.
Thấy cô vẫn cúi gục đầu, tay cầm chiếc bánh mì không ăn không cắn, hai gò má lộ vẻ vô cùng đáng thương.
“Đêm về lại nói chuyện với em. Trong nồi gang trên bếp là canh gà hầm nấm hương, giữa trưa có thể dùng để nấu mì ăn. Rau củ trong rổ anh đã rửa sạch sẽ, muốn nấu thì nhớ bỏ gốc và cuộng đi rồi thả chung vào.”
Người đàn ông thay xong giày đứng ở cổng, ánh mắt vẫn cố định trên mặt cô, “Chớ có ăn mì tôm hoặc món cay nóng. Dạ dày em không thể ăn những quá cay.”
Nói xong, cửa phòng “kẽo kẹt” đóng lại, chiếc bánh sandwich trên tay Cam Điềm rơi bẹp xuống đĩa.
Cô vùi mặt vào khuỷu tay mà khóc thét.
Đây rốt cuộc là kịch bản quỷ dị gì vậy, sao không giống như cô tính toán một chút nào?
Đúng lúc này, Thiến Thiến gọi video call tới.
Cô ấy thấy Cam Điềm như người mất hồn mất vía thì vội hỏi:” Làm sao? Đói ngốc à? Đói đến choáng váng thì xuống khu trung cư vặt lá cây gặm tạm đi, cũng không thể ngồi im chờ chết được. Đừng làm bộ ngực lớn teo đi vì đói nhớ.”
Mặc dù đang điên cuồng chạy trên máy tập toát cả mồ hôi, cô ấy vẫn không quên treo ghẹo Cam Điềm.
“Thạch Thiến Thiến, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cach-ly-trong-nha-ban-trai-cu/2560591/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.