Chung Văn Thịnh đưa cậu đến nơi khác, là tư nhân tiểu biệt thự của hắn. Chung gia có lẽ sẽ thiếu một số thứ, nhưng duy độc không thiếu tiền. Nếu Chung Văn Thanh chỉ là thân thích phương xa của Chung gia, cậu sẽ được đến một bút tiền sinh hoạt xa xỉ, cũng đủ cho cậu ổn định đọc sách đi học, thẳng đến khi tốt nghiệp tìm được một phần công tác vừa lòng.
Nhưng hiện tại cậu chỉ có thể đi theo Chung Văn Thịnh, đi đến nơi chỉ thuộc về Chung Văn Thịnh. Chung Văn Thịnh học cao trung, đúng là lúc việc học bận rộn, đối với nhóc con an an tĩnh tĩnh, không sảo không nháo thật đúng là không có tâm tư quản giáo.
Tiểu biệt thự cũng không lớn, chỉ có người giúp việc định kỳ đến quét tước, ngày thường chỉ có một mình Chung Văn Thanh ở bên trong.
Chung Văn Thanh thực an tĩnh, ít nhất khi Chung Văn Thịnh ở nhà, hắn chưa từng nghe qua cậu phát ra âm thanh quá lớn, không hề có cảm giác tồn tại, nhưng khi hắn muốn tìm cậu, cậu liền ngoan ngoãn xuất hiện ở tầm mắt hắn, dùng đôi mắt ướt dầm dề nhìn hắn.
Cái loại ánh mắt này, Chung Văn Thịnh rất khó hình dung, giống như toàn thế giới cậu đều không thèm để ý, trong mắt cậu chỉ có hắn, hắn chính là thế giới của cậu.
Hắn gọi Chung Văn Thanh lại đây, đứa bé bước chân ngắn chạy đến trước mặt hắn, ngưỡng đầu xem hắn, trên mái tóc mềm mại có vài sợi tóc hơi giương lên. Chung Văn Thịnh ngồi xổm xuống, dùng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ca-ca-cai-tao-than-the/2301966/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.