Chung Văn Thanh: nữ sinh ở trường học thật nhiệt tình, nhưng là em cảm thấy các bạn có một câu nói sai.
Chung Văn Thịnh: Khó được a, tiểu đồ ngốc cũng sẽ cảm thấy người khác có sai lầm?
Chung Văn Thanh: Em không phải đồ ngốc!
Chung Văn Thịnh: Ừ ừ ừ, em là bảo bối của ta.
Chung Văn Thanh ( mặt đỏ):......
Chung Văn Thịnh: Lại đây cho ta ôm em một cái.
Cậu ngoan ngoãn đi tới, tiếp theo nói: Các bạn luôn nói em xinh đẹp.
Chung Văn Thịnh sờ tóc cậu: Xinh đẹp?
Chung Văn Thanh gật gật đầu: Nhưng em không phải xinh đẹp, là anh tuấn.
Chung Văn Thịnh bị câu nói đáng yêu đó của cậu làm cho nở nụ cười, hắn nhịn không được đem người ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu hôn hôn đôi mắt cậu.
Chung Văn Thanh ngoan ngoãn khép lại mắt, Chung Văn Thịnh hôn xong vẫn cứ cảm thấy bộ dáng cậu chọc người yêu thích, lại hôn hôn cái trán cậu.
Cuối cùng, Chung Văn Thịnh trả lời: Về sau đừng cùng họ nói chuyện.
Chung Văn Thanh không rõ nguyên do, Chung Văn Thịnh không nghĩ giải thích, nói: Chỉ cùng ta nói chuyện không tốt sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]