Hai người vừa bước xuống cầu thang, Thẩm Quyền lập tức buông tay ra và tự đi trước một mình.
Lương Chấp nhìn tấm lưng cao lớn khỏe đẹp của Thẩm Quyền, trái tim nhảy một nhịp, nhưng lần này là bị dọa sợ.
Lương Chấp hỏi hệ thống: "Hệ thống, Thẩm Quyền sẽ không giết tao vì tao biết quá khứ bi thảm của ảnh chứ?"
Vốn lúc đầu, Lương Chấp còn cảm thấy Thẩm Quyền là người lương thiện, nhưng sau khi xem xong một phần của cốt truyện, cậu đã không dám ôm kỳ vọng với nhân phẩm của nhân vật chính nữa.
Đặt mình vào hoàn cảnh người ta mà nghĩ, nếu cậu bị oan uổng như vậy, còn bị nhốt vào viện tâm thần bao nhiêu năm, không điên khùng thì cũng sẽ tìm cách ra ngoài trả thù thế giới.
Hệ thống nói: "Hắn sẽ không giết cậu."
Lương Chấp sửng sốt một chút, hệ thống của quá khứ sẽ không trả lời cậu với giọng khẳng định như vậy.
Hệ thống lại dùng giọng sao-cậu-hồ-đồ-quá-vậy nói tiếp: "Hắn làm sao sẽ để cậu chết thoải mái như thế chứ?"
Lương Chấp: "......" Hệ thống vẫn là hệ thống độc ác kia, mà mình cũng không còn là mình ngây thơ của lúc trước.
Sau khi về phòng, Thẩm Quyền ngồi trên giường, nhìn Lương Chấp với ánh mắt lạnh lùng.
Hắn hỏi: "Thẩm Quang Minh nói cho cậu à?"
Thẩm Quyền bây giờ đã lười giả làm người tốt trước mặt Lương Chấp, hắn nhắc tới Thẩm Quang Minh với giọng như nói về người xa lạ.
Lương Chấp như nhóc học sinh tiểu học phạm lỗi, bị phạt đứng dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-tro-thanh-muc-tieu-so-mot-cua-nhan-vat-phan-dien/2465613/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.