Trời rõ ràng đang rất nóng, Lương Chấp lại cảm thấy mình như đứng ở Bắc cực, máu toàn thân bị đông lại.
Cậu há miệng thở, một câu cũng không thốt ra được, cổ họng như bị người bóp chặt.
Lục Nhất Phong nói: "Vào đi."
Lương Chấp không có lựa chọn chạy trốn, trực giác cho cậu biết Thẩm Quyền biến mất có liên quan đến Lục Nhất Phong, huống chi trong thang máy có camera, đối phương sẽ không ra tay.
Lương Chấp bước vào thang máy, Lục Nhất Phong nhấn nút xuống lầu một.
Thang máy từ từ đi xuống, không khí như muốn đặc quánh lại, Lương Chấp lo cho Thẩm Quyền, hỏi: "Chú Lục, chú có thấy Thẩm Quyền không? Cháu chạy khắp nơi mà không thấy anh ấy đâu."
Lục Nhất Phong nói: "Vừa rồi thấy cậu ta ở lầu một, cháu đi tìm nó à?"
Lương Chấp hơi xấu hổ gật đầu, theo phương diện nào đó mà nói thì cậu bây giờ chính là trốn làm ngay trong thời gian làm việc, còn bị cấp trên bắt quả tang.
Cũng may Lục Nhất Phong không nhắc đến chuyện phỏng vấn, thang máy xuống lầu một, Lương Chấp bước ra ngoài đầu tiên, cậu quay đầu lại nhìn, Lục Nhất Phong không đi ra.
Lục Nhất Phong cười nói: "Tìm được người thì tiếp tục về làm việc, đúng rồi, Thẩm Quyền chắc là đi qua phòng nghỉ đấy."
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, Lương Chấp có chút nghi ngờ, Thẩm Quyền biến mất không liên quan gì với Lục Nhất Phong sao?
Lương Chấp hỏi hệ thống: "Lục Nhất Phong rốt cuộc nghĩ gì mà lại theo tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-tro-thanh-muc-tieu-so-mot-cua-nhan-vat-phan-dien/2465611/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.