Diệp Hạ tuy không chấp nhận nổi được mọi thứ đang diễn ra, nhưng dù có muốn hay không thì mọi chuyện cũng đã xảy ra, muốn thay đổi hay không thì cũng chẳng giải quyết được gì cả.
’Ông trời thật là biết trêu ngươi mà…ha nếu để được trọn cái chết nhẹ nhàng…chắc cái này là nhẹ nhất…chết một cách bất ngờ không nói trước được điều gì…'
Bây giờ trong lòng của cô chỉ biết nghĩ vậy, chỉ nghĩ tại sao ông trời lại bất công với mình như vậy?
Con giòi to tới mức mà chui vào trong miệng của Diệp Hạ, tới nỗi còn suýt rạch hẳn miệng ra vậy, đuôi lúc nhúc còn có khi quật sang hướng này rồi đến hướng khác.
Cô đau tới mức khiến hai con ngươi phai trợn tròn lên, dây thần kinh cũng nổi hẳn lên một cách đang sợ.
’Tạm biệt chính tôi.'
Nghĩ rồi Diệp Hạ liền nhắm mặt lại, bàn tay còn đang nắm chặt từ từ nới lỏng ra.
Còn con giòi thì thuận lợi mà chui được vào bên trong, không gian trong phòng của cô từ sạch sẽ giờ chuyển sang hỗn độn chẳng có gì để nói cả.
Trong căn phòng gọn gàng bây giờ chỉ có mình Diệp Hạ, nhưng cái xác bây giờ trở nên lạnh lẽo hơn làm da từ mịn màng liền chuyển thành đen ngục hơn.
Sàn nhà bây giờ đều chứa những vết máu và con dòi, nhưng giò thì không còn bé nữa thay vào là những con nào con đấy đều to tròn béo nung nũng, tất cả đều bò về phía thân thể của Diệp Hạ.
Diệp Hạ giờ thành một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ga-cho-quy-thieu/2724617/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.