"Diệp Hạ, con…"
"Hửm?"
Diệp Hạ liền nhìn về phía bà ta ánh mắt tỏ rõ sự tức giận nhìn thấy vậy Uyển Nhị không dám tin mọi chuyện trước mặt, đứa con gái vừa rồi còn ngoan ngoãn bây giờ vẫn y như vậy, nhưng chỉ tiếc rằng khi bà nói gì thì hiện ra vẻ mặt không hề quan tâm, nói cách khác thì chưa từng có cảm xúc vậy.
"Con…có phải Diệp Hạ không vậy?"
Diệp Hạ nghe vậy khẽ cười nhẹ một chút mà quay sang cười rồi nói.
"Mẹ, sao mẹ lại nói như vậy con là Diệp Hạ, con gái cưng của mẹ mà sao mẹ lại nói con có phải là Diệp Hạ không?"
Uyển Nhị nghe vậy trong lòng có chút không tin nổi, bà ta khẽ nhíu mày lại bên trong có cảm xúc khó mà có thể tả nổi được.
"Vậy…thay vì muốn uống nước thì hãy uống bằng nước lọc, còn về việc con muốn đi đâu phải xuống dưới nhà xin phép ta hẳn hoi có sự đồng ý của ta thì coi như mới được đi còn không thì con cấm được đi."
Diệp Hạ nghe vậy khẽ gật đầu hai mắt nhìn về phía bà ta mà đáp.
"Dạ con biết rồi ạ."
Lúc mà Diệp Hạ nói vậy bỗng dưng bà ta chợt nhớ tới chuyện gì đó.
’Hình như mình nhớ ra chuyện gì đó.'
Nhìn thấy cô vẫn không để ý gì cả bà ta khẽ nhắm nhẹ mắt lại ho một tiếng.
"Con đứng ở đây đi mẹ có chút chuyện."
"Vâng."
Nói rồi Uyển Nhị vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, bà ta đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ga-cho-quy-thieu/2724613/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.