Ngọt ngào như ánh mặt trời hoàn toàn bao bọc lấy Mạnh Hạ, từ ngoài vào trong đều là sự ấm áp ngọt ngào. Ninh Thanh Uyển kiêu ngạo và quý phái lúc này lại yếu đuối trước mặt cô, làm Mạnh Hạ mềm lòng như nước, cô không muốn Ninh Thanh Uyển buồn.
"Vậy sau khi tốt nghiệp em sẽ làm trợ lý cho chị." Mạnh Hạ nhượng bộ nói.
Đây là điều Ninh Thanh Uyển muốn, nhưng cô nhớ những lời Mạnh Hạ vừa nói, cô vén tóc bị gió thổi rối của Mạnh Hạ, cười hỏi, "Không phải em nói không muốn dựa vào chị sao?"
"Đúng vậy." Mạnh Hạ ngẩng đầu nhìn Ninh Thanh Uyển nghiêm túc, "Vì vậy chị không được quá bảo bọc em. Chị đối xử với chị Trình Tự thể nào thì đối xử với em thế ấy."
Ninh Thanh Uyển sảng khoái đáp, "Được."
Mạnh Hạ chớp chớp mắt, đột nhiên nghĩ ra và hỏi, "Nhưng nếu em làm trợ lý cho chị, vậy chị Trình Tự thì sao?" Chẳng phải là cướp việc của chị Trình Tự sao!
"Lại Tiểu Manh muốn Trình Tự làm trợ lý cho cô ấy." Ninh Thanh Uyển làm vẻ mặt tủi thân. "Vì vậy em thấy đó, chị sắp không có ai chăm sóc rồi."
Mạnh Hạ cười khẽ, trêu chọc, "Người muốn chăm sóc chị có thể xếp hàng từ thành phố C đến thành phố Z."
"Nhưng chị chỉ muốn em thôi." Ninh Thanh Uyển cúi đầu hôn nhẹ lên tai cô, nói một câu đầy ẩn ý.
Như để phạt cô không trả lời lại còn cố ý nhắc đến người khác, Ninh Thanh Uyển khẽ cắn vào tai cô.
Mạnh Hạ hít một hơi, cơ thể run lên, đôi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677652/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.