Mạnh Hạ run rẩy, má đỏ ửng, cô không tự nhiên quay mặt tránh ánh mắt nóng bỏng của Ninh Thanh Uyển, khẽ họ một tiếng, "Chị ơi, chị là ma quỷ phải không..."
Ninh Thanh Uyển cười khẽ, sửa lại, "Là yêu quỷ." Cô đặt một chân vào g*** h** ch*n Mạnh Hạ, ngón tay lướt qua đùi cô, ám muội nói thêm, "Là yêu quỷ háo sắc, em phải nuôi chị."
Chữ "nuôi" gợi lên nhiều ký ức, Mạnh Hạ nhớ đến những lời trêu chọc của Ninh Thanh Uyển đêm qua, nghĩ đến dáng vẽ mình bị cô ấy trêu chọc, mặt đỏ bừng, tai nóng ran. Cô nắm tay Ninh Thanh Uyển, giọng mềm mỏng, "Chị ơi, eo em đau quá..."
Ninh Thanh Uyển vốn không định làm gì thật, hôm qua quá không tiết chế, cô biết Mạnh Hạ đã mệt mỏi. Cô cúi đầu hôn lên trán Mạnh Hạ, "Không động vào em, nằm sắp xuống, chị sẽ xoa cho em."
Thấy Ninh Thanh Uyển di chuyển chân, Mạnh Hạ nhẹ nhõm thở ra một hơi, ngoan ngoãn trở mình nằm sấp. Da cô mềm mịn lại nhạy cảm, chỉ cần dùng lực nhẹ là để lại dấu vết, những vết đỏ hiện rõ trên lưng trắng mịn, thoạt nhìn có chút đáng sợ.
Ninh Thanh Uyển nhìn vừa đau lòng lại vừa cảm thấy chưa đủ, ngón tay mát lạnh chạm vào lưng mềm mại, lướt theo vết đỏ đến eo. Cô thu lại tâm tư, nhẹ nhàng xoa bóp eo cho Mạnh Hạ.
Lực đạo vừa phải, được xoa bóp thoải mái, Mạnh Hạ híp mắt tận hưởng, bỗng nhiên nghĩ đến việc mình đau nhức như vậy, còn Ninh Thanh Uyển cứ thực hiện động tác đó suốt, liệu tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677651/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.