"Thôi nào, tìm được người là tốt rồi. Này, chú ý thân phận chứ." Trần Tư Linh nhìn xuống tay Ninh Thanh Uyển đang ôm eo Mạnh Ha, nhắc nhớ: "Mọi người khác vẫn đang đợi, quay lại thôi."
Mạnh Hạ bừng tỉnh, câu nói của Trần Tư Linh khiến cô cảm thấy áy náy, rõ ràng không phải giọng điệu trách móc, nhưng cô vẫn cảm thấy mình đã vô trách nhiệm bỏ đi khiến mọi người phải chờ đợi, cảm giác xấu hổ không chịu nổi.
Những cảm xúc tiêu cực mà cô bé gần như giúp cô quên đi, lại bùng lên khi Mạnh Hạ vô tỉnh nhìn xuống cổ tay Trần Tư Linh.
Chiếc đồng hổ trên cổ tay trắng mảnh của Trần Tư Linh... Mạnh Hạ cúi đầu, nhìn cổ tay đang ôm eo mình.
Đồng hồ vàng trắng giống hệt nhau.
Cô chợt nhận ra, ngoài thân phận, giữa cô và Ninh Thanh Uyển không có gì đại diện cho mối quan hệ của họ.
Trước khi Ninh Thanh Uyển buông tay, Mạnh Hạ đã từ vòng tay cô thoát ra, cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi."
Ánh mắt Ninh Thanh Uyển tối sầm, cô nắm chặt tay, cố gắng kiềm chế để giọng nói dịu đi: "Tại sao không nghe điện thoại?''
Mạnh Hạ cúi mắt, đáp: "Điện thoại không có tín hiệu."
Không khí giữa hai người trở nên ngượng ngùng, Ninh Thanh Uyển nhìn người trước mặt, ngoan ngoãn đứng đó, nhưng từ lúc kéo cô vào lòng đến khi bị đẩy ra, Mạnh Hạ không nói một câu nhẹ nhàng an ủi hay gọi một tiếng "chị".
Ánh mắt, sự chú ý của Mạnh Hạ đều không ở trên cô.
Ninh Thanh Uyển muốn hỏi người trong lời Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677634/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.