Miệng đầy mùi rượu trái cây ngọt ngào, hương thơm lưu lại trên môi và răng, Mạnh Hạ khẽ run rẫy hàng mi, cảm giác nóng bừng lan tỏa trên má. Cô không thể phân biệt được liệu là do nụ hôn vừa rồi hay vì lời nói của Ninh Thanh Uyển khiến tim cô mất kiểm soát mà đập liên hồi.
Mũi cô ngứa ngáy, giống như giấc mơ đêm đó. Khoảng cách rất gần, chỉ cần hơi ngẩng đầu là có thể chạm vào đôi môi của Ninh Thanh Uyển.
Ánh sáng trong quán bar mờ ảo, khiến mọi thứ đều chìm trong sương mù, cô bỗng nhiên sinh ra một cảm giác không thật, liệu có phải đây cũng chỉ là một giấc mơ?.
Ninh Thanh Uyển hơi lui lại một chút, từ đầu đến cuối không buông tay, dù cô luôn có bàn tay lạnh, nhưng cầm tay lâu như vậy, lòng bàn tay của họ đã đổ mồ hôi, hơi ẩm ướt.
"Thỏ nhỏ, trả lời chị."
"Em..." Mạnh Hạ mở miệng, lắp bắp, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Lại Tiểu Manh đang bước tới.
"Uyển Uyển! Chơi trò chơi thôi!!"
Mạnh Hạ theo bản năng muốn rút tay lại, nhưng không thoát được, Ninh Thanh Uyển nắm chặt tay hơn, xoa nhẹ lên mu bàn tay cô. lực không mạnh không nhẹ nhưng đủ để Mạnh Hạ run lên.
Lại Tiểu Manh chạy lại, nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Ninh Thanh Uyển, lại nhìn thấy Mạnh Hạ mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn lên, cô còn tưởng Ninh Thanh Uyển đang quở trách Mạnh Hạ, liền vỗ đùi nói, "Bé cưng uống rượu rồi sao? Em đã nhờ Susan trông coi cô ấy mà..."
Giọng nói đột nhiên ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677614/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.