Sáng hôm sau, Ninh Thanh Uyển gõ cửa phòng khách, một lúc lâu sau cửa mới mở.
Mạnh Hạ dựa vào cửa, mặt mày nhợt nhạt, yếu ớt gọi, "Chị"
"Không khỏe à?" Ninh Thanh Uyển nhíu mày hỏi.
"Đầu hơi đau." Mạnh Hạ xoa xoa thái dương.
Đêm qua vừa uống một chai rượu lại bị mưa ướt, tối lại trằn trọc không ngủ được, sáng dậy cảm thấy người không còn sức, đầu đau như búa bổ.
"Để em thay đồ." Mạnh Hạ nhìn thấy quần áo trong tay Ninh Thanh Uyển, vươn tay lấy.
Ninh Thanh Uyển tránh tay, "Ngủ thêm một chút đi."
Mạnh Hạ mím môi, cô cũng muốn ngủ thêm, nhưng Ninh Thanh Uyển chắc bận lắm, không biết có lịch trình gì không, vẫn không nên làm phiền.
Cô nghĩ vậy, liền nói, "Em về nhà rồi ngủ cùng được."
"Lên giường nằm đi." Ninh Thanh Uyển không nói nhiều, kéo cô vào phòng.
"Chị, chị đưa em về." Mạnh Hạ dừng lại, thấy Ninh Thanh Uyển nhíu mày, mặt trở nên nghiêm túc, biết cô đã hết kiên nhẫn, vôi vàng giải thích mềm mỏng, "Em sợ làm phiền chị."
"Đưa em về cũng là phiền phức đấy." Ninh Thanh Uyển nhìn khuôn mặt ủ rũ của Mạnh Hạ, mim cười, "Chọc em thôi, hôm nay chị không có lịch trình, vẫn có thời gian chăm sóc em."
Đầu đau quá, Mạnh Hạ ngoan ngoãn nghe lời Ninh Thanh Uyển, nằm lại lên giường.
"Chị." Mạnh Hạ thò đầu ra khỏi chăn, đôi mắt hạnh long lanh nhìn người bên cạnh giường, Ninh Thanh Uyển vẫn chưa rời đi.
"Ừ? Chị giúp em xoa bóp nhé?" Ninh Thanh Uyển nhẹ giọng hỏi.
Dù hỏi nhưng cô đã đưa tay nhẹ nhàng xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677605/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.