“Cô ở đây làm việc tốt nha! Tôi đi đây!”
Nhi Băng nói rồi biến mất để lại một mình tôi.
“Vào đây đi! Mặt trời sắp lên rồi, ta ghét mặt trời.”
Một giọng nói khàn khàn vang lên.
“Vâng.”
Tôi liền ôm vali bước vào. Dưới ánh sáng của những ngọn nến tôi có thể thấy rõ cảnh vật xung quanh. Tòa tháp này bên trong đã cũ, bụi thì bám đầykhắp nơi ẩm mốc. Trên ghế sofa có 2 cô gái giống hệt nhau ngồi chơi bài, Trên chiếc ghế ở bậc cao nhất đối diện với tôi là một cô gái mái tócmàu vàng hoe đôi mắt đỏ ngầu. Hình như cô ta là chị đại ở đây. Còn ởcuối phòng có 4 cô gái đang ngủ, có người tay còn ôm đầu lâu. Thật kinhkhủng!
“Từ nay về sau hãy dọn dẹp nơi này, ta là Thùy chủ nhân ở đây. Hãy nhớ rằng một khi bước vào đây sẽ không có đường rađâu, trừ khi… chết!”
Cô gái ngồi trên cao lạnh lùng nhìn tôi.
“Đi theo tao, tao sẽ chỉ chỗ ngủ cho mày.”
Hai chị em sinh đôi mỉm cười khinh bỉ nhìn tôi.
“Tôi có chân!”
Tôi tức giận nhìn bọn họ một cái rồi bước đi. Hai người đưa tôi xuống mộttầng hầm, nơi này ẩm mốc và bẩn hơn ở tầng trên nhiều thậm chí có cảchuột chết ở đây nữa. Ở trên nền đất còn lăn lóc mấy cái đầu lâu khiếntôi suýt hét lên.
“Đây chính là chỗ ở của này, nên cảm ơn vì đây là chỗ thượng hạng nhất rồi đó ha ha ha.”
Cả hai cười đầy châm chọc rồi đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-ngoi-truong-huyen-dieu/2038925/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.