Lần đầu tiên tôi gặp chị Ngọc Hoa là ở bên cổng nhà trong một buổi tối, tôi không có nhiều ấn tượng và lúc ấy vì không nghĩ sẽ quen biết gì. Lần thứ hai tôi gặp chị ấy trong một giấc mơ như thật bên thềm nhà. Ấn tượng ban đầu của tôi về chị ấy là một chị gái xinh đẹp, dịu dàng nhưng có nét tinh nghịch và thông minh. Sau 5 năm quen biết, tôi chứng kiến chị ấy dần thay đổi, tuy không nhanh nhưng có thay đổi nhiều hoặc trước đó chị ấy vốn đã là như vậy, chỉ là do tôi không có cơ hội nhìn thấy mà thôi.
Đêm nay, cũng trong giấc mơ của mình, cũng lại khung cảnh sáng choang như ban ngày nhưng chẳng sinh động như trên sân nhà tôi... Tôi đã nhìn rõ một chị Ngọc Hoa, một chị Ma hoàn toàn khác lạ. Tuy chị ấy vẫn mặc bộ váy đỏ thướt tha được coi là bộ đồ vía nhưng vẻ dịu dàng, nhẹ dàng nay đã đổi thành uyển chuyển, quyết đoán và đôi khi lạnh lùng, duy có vẻ xinh đẹp và sự thông minh thì không thay đổi gì.
5 năm là một khoảng thời gian có thể chưa phải là dài, tôi cũng chưa trải nhiều sự đời nên chưa thể hiểu và đánh giá đúng được về chị Ma... Nhưng khi tôi lớn lên thì tôi lại nhận ra một điều rằng tôi may mắn đã quen chị ấy từ bé. Con gái nói chung, kể cả họ có tới 600 lần 17 tuổi thì vẫn là để yêu, để quan tâm, để chiều chuộng chứ con gái không phải là để hiểu... Bởi vì đôi khi chính bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656512/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.