Trẻ con thì đứa nào cũng thích Tết vì được nghỉ học và có nhiều tiền mừng tuổi với ăn ngon ngủ trễ chẳng ai la mắng, tôi thì thích Tết vì nhà mình sẽ đông người chứ quanh năm tính ra cũng được ăn ngon rồi, tiền thì cũng có kha khá nên không quan tâm mấy, dĩ nhiên nếu có nhiều hơn thì vẫn là tốt, tiền có bao giờ thừa đâu. Tôi rất thích chiều 30 Tết cho đến Giao thừa vì cảm xúc rất đặc biệt, cái cảm giác chỉ còn vài tiếng nữa thôi là mình sẽ thêm tuổi mới, con số năm sẽ thay đổi một số, tôi từng nhiều lần ước thời gian cứ lặp đi lặp lại vào chiều 30 để tận hưởng cái cảm giác ấm cúng khi nhà mình đủ mặt không thiếu ai.
Bữa cơm chiều 30 Tết gọi là cơm tất niên, tôi luôn có ấn tượng bởi điều này kể cả cho đến khi tôi lớn lên, tôi không muốn tổ chức cơm tất niên vào ngày khác và nhất định chỉ muốn làm đúng chiều 30 Tết mới gọi là tất niên, tôi hơi bảo thủ hoặc xem như là sở thích đi vậy, tôi vẫn nhớ bà Già dặn tôi rằng không được ăn cơm tối 30 ở nhà ai vì đó là đêm trừ tịch, tôi vẫn luôn nhớ và chẳng mời ai ăn cơm tối 30 nhà mình, điều này nhiều người cũng đã quên đi vì nhiều lẽ, tôi thì nhớ. Có những năm 30 Tết tôi chỉ có một mình vì vợ tôi phải về bên ngoại thì tôi thường dành buổi chiều chạy đi mua sắm vài thứ cho ban thờ Thần Tài, Thổ Địa xem như một thú vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656499/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.