Tôi cho em trai và em gái của mình mỗi đứa Hai trăm nghìn, chúng nó ngạc nhiên quá mức vì không nghĩ rằng anh trai lại cho chúng nó nhiều tiền đến vậy, mà chúng nó lại là... dân ở Thủ đô, còn tôi là anh trai quê.
Đêm hôm ấy, em gái tôi, đứa em gái Chục Cân, ngủ cùng với bà Già, bà Trẻ thì ngủ một mình một giường cạnh tấm phản gỗ, còn tôi và thằng em trai cùng ngủ trên tấm phản gỗ lim truyền thừa hàng trăm năm, bán chẳng ai mua, cho không ai lấy và đã có nhiều thế hệ trước trong gia đình từng nằm ngủ nhiều năm trước khi khuất núi. Tôi đã ngủ một đêm rất ngon sau hơn một tuần trải qua bao nhiêu sự việc.
- Anh! – Em trai tôi thì thầm rồi kéo tôi ra ngoài sân khi tôi còn chưa kịp đánh răng rửa mặt – Ra em bảo cái này.
- Mày dậy sớm thế, tưởng mày đi chợ với hai bà rồi, con Chục Cân đâu?
- Nó đi chợ với hai bà từ sớm.
- Mày nói to lên, sao cứ phải thì thầm làm cái gì?
Tôi vừa hỏi vừa rút cái khăn mặt đang treo trên dây phơi định đi rửa mặt
- Đêm qua anh có ngủ mơ thấy gì không?
- Mơ á? Tao ngủ một mạch đến bây giờ đây này.
Em trai tôi mặt cứ lấm la lấm lét nhìn xung quanh giống như thằng ăn trộm.
- Em dậy từ sớm, còn sớm hơn cả hai bà luôn.
- Sao mày không ngủ?
- Anh ạ, đêm qua em ngủ mơ thấy có người kéo chân em.
- Ai kéo chân mày? –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656496/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.