Chị Ma có vẻ như không giỏi mấy chuyện liên quan đến tiền nong có thể vì chị ấy đang nắm giữ một số của cải lớn hoặc là do thời chị ấy còn sống thì tiền bạc không giống như bây giờ, tôi nghiêng về nhận định vế sau hơn. Hôm sau là đầu tuần, ngày 22 Tết, tôi đi học xong là phóng như bay về nhà vì đêm qua tôi chả dám bật điện để xem, tôi đoán trong đó chắc là đồng xu vì chị Ma cứ nhất nhất nói đến tiền, hồi xưa thì chỉ có tiền xu thôi, cô giáo tôi nói chỉ có ông Hồ Quý Ly sáng lập nhà Hồ là có in tiền giấy để thu hồi tiền xu về nhằm mục đích đúc súng đại bác để chống nhà Minh.
Tôi lôi cái chum nhỏ giấu dưới tấm phản gỗ lim truyền thừa hàng trăm năm đã có biết bao nhiêu thế hệ trong gia đình đã ngủ nhưng chưa có ai lìa xa cõi nhân gian trên tấm phản vì bà tôi bảo rằng khi ốm đau nặng là hay cho nằm xuống giường để tiện chăm sóc và nếu có mất thì sẽ đốt luôn cái giường ấy. Từ hồi nhà tôi chuyển xuống mảnh đất này thì chỉ mới có hai người mất đi là ông nội tôi và bà nội Cả, bà nội Cả của tôi mang họ Đào, bà Trẻ cũng mang họ Đào, chỉ có bà Già là mang họ Phạm là người huyện khác về đây từ khoảng năm 1942, các cụ hồi trước chẳng có mấy khái niệm về thời gian nên nếu bà tôi kể chuyện thì tôi toàn phải căn cứ vào một vài sự kiện của năm đó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656487/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.