Mấy ngày liền sau đó tôi cảm thấy trong người hơi khó chịu, cảm giác bồn chồn cứ đứng ngồi không yên nhưng lại không biết phải làm gì, cứ đi ra rồi đi vào, duy nhất những khi đi học thì lại cảm thấy bình thường, tôi cho là có điềm báo gì đó nhưng chị Ngọc Hoa lại không thấy xuất hiện, có đêm tôi chờ đến 12 giờ mới lên giường đi ngủ.
Mấy buổi chiều, khi trời vừa tắt nắng tôi lại đạp xe lên cánh đồng sau làng, tôi tạm gọi là cánh đồng chùa, tôi cũng chẳng biết phải làm gì nhưng đạp lên đó ngó nghiêng rồi lại đạp về. Địa hình cánh đồng chùa nơi có cái gò đất nho nhỏ cách bức tường rào của chùa khoảng hơn một trăm mét chếch về bên trái, từ gò đất đi ra con đường đất nhỏ có thể đạp xe thì băng qua mấy thửa ruộng cũng tới hơn một trăm mét. Những thửa ruộng ở hai bên con đường đất nhỏ mà tôi đạp xe đều bằng phẳng và thấp hơn mặt đường khoảng ba mươi cen-ti-mét. Điều kỳ lạ chính là nếu tôi đứng thơ thẩn ở khu vực này thì lại cảm giác rất bình yên, không lo lắng, chẳng bồn chồn, mấy ngày liền như vậy thì tôi chắc chắn là có sự lạ liên quan rồi, trực giác là điều rất khó nói, khó giải thích bằng lời, linh tính mách bảo tôi phải chú ý hơn chăng?
Tôi chưa biết rõ được ý đồ của đám người kia, không biết được số người sẽ tham gia và đặc biệt là có thể có nhiều hơn một thầy phù thủy, mỗi thầy phù thủy điều khiển được bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656472/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.