Dưới bóng mát của cây vối, lại là cái tích nước bằng sứ của bà Già và cái chén nhỏ như chén rượu, tôi ngồi bên phải, R9 ngồi bên trái, phía trước là cái ao nước xanh rì với bèo tấm, bèo tây đủ loại.
- Có ít nhất một người à? Nghĩa là hai? –R9 hỏi tôi.
- Tao cũng cho rằng như thế, vì lần trước tao phá có một người, thất bại mấy lần thì dĩ nhiên họ sẽ đề phòng cũng như tăng cường số người.
- Nhưng sao mày biết những thông tin ấy?
- Một người trong đám ấy không muốn làm nên nói với tao đó mà, thấy bảo họ cũng có bố mẹ gì đó gốc gác làng mình nên muốn giúp, tao cũng vô tình biết mà thôi.
- Cả đám chục người toàn người lớn thế này thì tao với mày chơi kiểu gì?
- Càng gay cấn hơn chứ sao, mày nghĩ xem, dù sao đây cũng là làng mình, mình dĩ nhiên thông thuộc hơn người lạ chứ.
- Biết là thế nhưng phải có cách nào đó khác chứ nhỉ?
- Theo tao, tốt nhất mình tới cánh đồng sau làng xem cho kĩ rồi tính, làm gì thì làm cũng phải hiểu rõ địa hình mày ạ.
- Thì đi, trên đấy tao cũng chả bao giờ mò đến.
Hai chúng tôi đi bộ trên con đường đất nhỏ ven làng, đi thẳng một mạch đến gần con đường lớn cắt ngang được xem như địa giới hành chính với xã Mão Điền phía bên kia, sau đó cả hai mới rẽ trái đi vào cánh đồng phía sau làng, vừa đi chúng tôi vừa nói chuyện khá là rôm rả, đủ thứ trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656471/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.