Tôi thức dậy khi đồng hồ chỉ gần 1 giờ chiều, tuy có hơi ê ẩm người một chút nhưng sau một giấc ngủ dài thì cảm thấy sức khỏe hồi phục như chưa hề có cuộc rượt đuổi đêm qua. Phải công nhận rằng trẻ con đứa nào cũng thế, ngày nghịch như quỷ sứ nhưng chỉ sau một đêm ngủ thì chúng nó lại hồi phục như bình thường, chả như bây giờ càng nhiều tuổi tôi lại càng thấy điều này kém đi. Sau bao nhiêu năm có một điều không thay đổi trong sở thích của tôi chính là ngủ, đặc biệt là ngủ trong khi người khác đi làm cảm giác lúc ấy thật vĩ đại.
Bà Già lại đi chơi đâu rồi, cửa nhà vẫn mở chắc đi loanh quanh hàng xóm, cơm canh vẫn để trên cái mâm gỗ được úp một cái rổ giỏ đề phòng gián, chuột hoặc đại khái là để chống bụi, tôi thấy người già nào cũng cẩn thận như vậy cả.
Cơm nước xong, làm vài động tác thể dục hay học ở trường rồi chợt nhớ ra đêm qua bị ngã nên tôi vạch hết quần áo ra xem, lấy cả gương soi nhưng tuyệt nhiên không có một vết xước nào, thật kỳ khôi.
Tôi lấy xe đạp ra thong dong đi nghe ngóng tình hình, cứ ra cầu Đình thì sẽ nắm được hết, trung tâm thông tin truyền thông bằng mồm đều từ đó mà phát đi, tốc độ đường truyền của những thông tin này so với tốc độ mạng của FPT cũng tương đối, nói chung khá là nhanh, những chuyện lớn thì chỉ chưa đến nửa tiếng sau cả làng biết còn chuyện nhỏ thì hên xui, nhanh chậm tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656467/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.