Như đã được hướng dẫn, chiều hôm sau tôi đạp xe đi xuyên qua khu Tây, phải nói thật là khu này tôi ít đến vì cây cối quá um tùm và phải đến chín mươi phần trăm nhà bỏ hoang, nhà xây dở không có nóc, tôi không sợ nhưng một đứa trẻ thì đến đây chơi cái gì chứ. Đạp đến con đường đất bao quanh khu Tây thì tôi dừng xe rồi dựng sát vào một bụi tre, tay đứng chống nạnh nhìn ngó xung quanh, đồng ruộng ở khu vực này không bằng phẳng như ở hướng Đông nhà tôi, phía xa xa có mấy gò đất và bãi ngô xanh mướt, tôi thẳng tiến về hướng đó tìm kiếm thứ mình cần tìm.
Từ con đường ven làng tôi đi thẳng ra chừng hơn hai trăm mét thì có một gò đất, không cao lắm nhưng rộng, tôi đứng trên đỉnh gò và nhìn ngó xung quanh để tìm bãi phân trâu nhưng chẳng có bãi phân nào, tôi tìm đến hai ba lần đều không thấy, gò đất toàn cỏ may và vài cây hoa dại mọc sát dưới đất, tôi cúi xuống hái vài bông hoa xuyến chi màu trắng có năm cánh, tôi cầm trên tay xoay tròn còn mắt thì vẫn nhìn xung quanh tìm kiếm. Tôi chưa bao giờ đứng nhìn làng mình từ hướng Tây như thế này, từ xa tít phía Nam nơi có con mương lớn và đường Quốc lộ 17 cho đến tận mạn phía Bắc của làng đều là một màu xanh của tre, thấp thoáng ở hướng 10 giờ tôi nhìn thấy lũy tre của nhà bà ngoại, ở rất xa, phải đến năm trăm mét hoặc hơn.
Tôi nhìn lướt qua lướt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656465/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.