Tôi đạp xe ra về trong con ngõ tối, khi đi đến gần Đề Đổ tôi lại liếc nhìn cái nơi mà trước đây từng có một cây quéo, tôi cũng đã vài lần tò mò về việc con quỷ trên cây ấy có bộ dạng nhìn chi tiết sẽ trông như thế nào, nhưng đáng tiếc, ký ức trong tôi chỉ là một bóng đen với cái lưỡi đỏ rất dài. Tôi luôn cho mình là một người có trí nhớ tốt nhưng sau này trong bộ nhớ của tôi có một khoảng đen và trống rỗng không được ghi lại, tôi không tài nào nhớ nổi những chuyện gì đã xảy ra trong khoảng thời gian ấy, điều lạ là mấy đứa em tôi cũng không bao giờ nhắc đến, cũng có thể đó là một khoảng ký ức mà tôi không muốn nhớ đến.
Đi trên con đường làng trải nhiều rơm ở hai bên, ánh trăng cũng đã lấp ló treo trên đầu, tôi suy nghĩ miên man và những điều mình mới được nghe thấy. Lại một người nữa từ thế giới bên kia khẳng định rằng tôi mang họ Lý, họ Lý thì có gì đặc biệt đâu, dù sao cũng chỉ là cái họ để phân biệt mọi người và kết nối một nhóm người với nhau mà thôi, họ tộc càng lớn thì càng nhiều vấn đề phức tạp và nếu người đứng đầu của dòng họ không đủ khả năng lãnh đạo hay yếu kém về kinh tế thì rất dễ xảy ra “loạn lạc”, có vẻ như họ tộc của tôi đang có vấn đề đó thật. Thi thoảng tôi vẫn hay nói nửa đùa nửa thật với bố tôi rằng:
- Hay bố về quê bái tổ lập một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656453/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.