Trời lất phất mưa...
Bóng người treo lủng lẳng trên cành xà cừ ấy chả ai xa lạ, chính là cái anh ngày hôm qua vào nhà tôi xin mấy miếng đậu trắng chấm bột canh và mẹ tôi cho ít tiền. Người dân tụ tập trong ngõ ngày một đông, chỉ một lúc sau thì chú Công an phường có mặt, ai đó đã mang tới một cái thang nhưng không phải ai cũng đủ can đảm để trèo lên cây xà cừ, một số đàn ông gan dạ đã leo lên nóc mái bằng của trạm bơm đứng rất gần để xem kỹ, bàn tán nhưng họ lại không tham gia vào việc hạ cái xác xuống. Sau cùng, bác V. chính là người đứng ra nhận trách nhiệm giúp bên Công an trèo lên cây để cắt dây thừng bởi vì mọi người không muốn chờ bên Cơ quan Công an đến, vì sẽ lâu và cảnh tượng thì thật sự dọa người, và để lâu thì tội cho người đã khuất. Khu vực này nhiều người đã đi ra từ cái chết, bước ra từ bom đạn nên họ không sợ nhưng họ không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó. Phải nói thật là cành cây khá cao, tôi áng chừng cũng phải cao tới 4m, thật khó hiểu là bằng cách nào anh chàng kia lại có thể thòng dây lên được, đúng là thật khó để ngăn cản một người đã nhất định tìm cách chết. Đám đông yên tĩnh, gần như không có một tiếng động, có thể nghe được tiếng thở của người bên canh, lúc này mọi người đều chưa nhận ra nhân dạng của người treo cổ, phần vì ở trên cao, phần vì thần hồn nát thần tính và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656440/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.