Thế là tôi rời quê, chuyện nằm mơ như thật ấy tôi đã không kể cho ai, chuyện về chị Ma cứ như vậy mà bẵng đi mấy năm cho đến khi trở lại thì lợi hại bội phần. Chị ma ấy không hề gọi tên của tôi trong cả giấc mơ hay cả về sau này, mọi thứ chị ấy phá người khác, trừ tôi ra, thậm chí dẫn đến cái chết bất đắc kỳ tử của một người vì dám trái ý của chị hoặc là do sinh nghề tử nghiệp.
Những lời dặn dò của bà H. Lớn tôi vẫn nhớ như in, bố mẹ tôi cũng nhớ nhưng để thực hiện theo là một câu chuyện rất dài, có những thời điểm tưởng chừng như mọi tương lai của tôi sụp đổ nhưng bằng cách nào đó mọi thứ lại tốt lên ở đúng thời điểm đã quyết định buông xuôi.
Tôi lên lớp 4, vẫn là học sinh giỏi nhất của lớp 4A trường tiểu học Xuất Hóa, ngôi trường nằm gần ngã ba Xưa của huyện Lạc Sơn ấy, là một đứa trẻ thì nhiệm vụ của bạn là học giỏi, nếu bạn học giỏi, cuộc sống sẽ rất êm đềm, bạn sẽ luôn là "con nhà người ta" trong câu chuyện của các gia đình ở nông trường này mỗi khi con họ phạm lỗi và có lẽ bởi vậy tôi có rất ít bạn. Gần 30 năm trôi qua tôi chỉ còn nhớ được 2 người bạn học chung lớp, là thằng Dũng lớp trưởng và thằng Hưng đẹp trai, có đôi khi tôi cũng tò mò 2 đứa này bây giờ có cuộc sống như thế nào, tôi đoán chừng thằng Hưng đẹp trai nay hẳn đã trở thành quan chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656403/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.