Sở Dao thấy trên trán Khấu Lẫm đã toát mồ hôi thành giọt, thế mà vẫn nhất định ngồi "khô" không chịu nhích người. Bỗng nhiên nàng nhớ tới mấy hôm trước khi Ngu Thanh tới thăm có nói cho nàng nghe một vài chuyện, buột miệng thốt ra: “Phu quân, năm đó trong phòng giam ở Đại Lý Tự, có phải chàng đã bị Bùi Tụng Chi làm tổn hại thân thể?”
Khấu Lẫm ngây ngốc một chút, bất chợt mặt đen như đáy nồi, quay đầu trừng mắt lườm nàng giống như muốn một ngụm nuốt nàng vào bụng: “Thân thể ta có tổn hại hay không chẳng lẽ nàng không biết? Hôm du hồ khi ta ôm nàng... không phải nàng còn cười nhạo ta?”
Sở Dao dĩ nhiên nhớ rõ, còn lấy vụ đó ra làm bằng chứng để bảo đảm với Ngu Thanh thân thể Khấu Lẫm không thành vấn đề: “Vậy hôm nay thân thể chàng bị sao thế?”
“Thân thể ta không hề có một chút yếu tật nào.” Khấu Lẫm thầm bất mãn cực kỳ, [Là sợ bị cha và ca ca nàng dọa nên mới ra nông nỗi này đấy!]
Nhìn Sở Dao mở to đôi mắt đen lúng liếng, bộ điệu như muốn nói "nếu chàng không có việc gì thì sao chàng lại không hề động", Khấu Lẫm nhéo nhéo giữa mày, chỉ muốn lập tức đè thê tử xuống chứng minh một phen.
Nhẫn?
Không thể rồi!
Hắn không cách gì nhịn nổi thêm một chút nào, hy vọng Lão Hồ li không thiếu đạo đức đến mức này.
“Nàng chờ đó cho ta.” Khấu Lẫm híp mắt cảnh cáo Sở Dao một câu, nhẹ nhàng véo một cái trên eo nàng, nghiêng người bưng đến rượu hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-doi-long-phuong/1718525/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.