Edited by Bà Còm in Wattpad
Một lát sau khi Khấu Lẫm rời đi, có gã Cẩm Y Vệ vào ngục trao cho "Sở Tiêu" lọ kim sang dược, đi theo sau là Ngục thừa của Đại Lý Tự bưng tới một chậu nước cùng một khăn mặt sạch sẽ, xong xuôi mới khóa cửa lại một lần nữa.
Bên trong gian ngục càng thêm tối tăm, thế nhưng Sở Dao lại không còn cảm giác thê lương như lúc nãy. Nàng nhúng khăn vào nước thật cẩn thận lau sạch vết máu xung quanh miệng vết thương ở lòng bàn tay rồi rắc lên một ít kim sang dược.
Khi bột phấn màu nâu đỏ tiếp xúc với miệng vết thương khiến nàng đau đến mức giật nảy mình, hoài nghi không biết Khấu Lẫm có phải cố ý chỉnh "Sở Tiêu" nên trộn lẫn chút bột ớt vào hay không? Nhưng cơn đau xót qua đi thì xúc cảm lạnh căm căm thực thoải mái nói cho nàng biết nàng quả thật có tâm tiểu nhân.
“Không thu tiền sao?”
Sở Dao ngồi xếp bằng, lúc lắc bình sứ men xanh trong tay, khó có thể lý giải tâm tư vị Khấu đại nhân này. Nhưng thông qua phần tự thuật của hắn, Sở Dao thật ra lại nghĩ thông suốt một việc. Năm đó hắn cứu Tống Yên Hàn nên chọc phải thị phi suýt nữa tặng luôn cái mệnh, thế mà mấy năm về sau hắn vẫn bởi vì một tiếng kêu cứu của nàng mà dừng lại bước chân ra tay cứu giúp, nguyên nhân chính là vì nhớ tới tỷ tỷ thất lạc nhiều năm.
Sở Dao hồi tưởng lại trong số những chuyện xấu loang lổ của hắn, hình như không có vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-doi-long-phuong/1718473/chuong-21-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.