Edited by Bà Còm in Wattpad
"Vào đêm ngươi vừa hồi kinh liền đến trụ ở nha môn Cẩm Y Vệ, ta bị chậm một bước. Khi Khấu Lẫm tới Đông Cung tra án, ta có đề qua muốn gặp mặt ngươi, lại bị hắn lấy cớ qua loa gạt đi."
Thái Tử Minh Hành vừa nói chuyện vừa cười tủm tỉm vẫy vẫy tay, ý bảo nàng lên xe ngựa ngồi. "Sở Tiêu" tự biết chối từ không được bèn lên xe. Chờ hoạn quan Vương Đức An khép cửa xe lại xong, nàng do dự hỏi: "Vậy Điện hạ cũng nghe nói ta chọc giận Khấu Chỉ Huy Sứ bị phạt tới khơi thông mương máng, mới cố ý từ trong cung ra đây?"
Minh Hành nhìn "Sở Tiêu" một cách quan tâm: "Khấu tặc sinh bệnh cấp tính, ngay cả Phụ vương cũng bị kinh động, trong triều loan truyền ồn ào huyên náo, nói là có quan hệ đến ngươi..."
Không gian nhỏ hẹp, phần eo bị vỏ đao cấn quá khó chịu nên Sở Dao cởi xuống Tú Xuân Đao gác trên đầu gối, đôi mày gắt gao nhíu lại -- -- Tin tức loan truyền không khỏi quá nhanh, nàng có cảm giác hình như không đúng ở chỗ nào đấy.
Minh Hành đợi nửa ngày không thấy "Sở Tiêu" đáp lại, liếc mắt một cái đánh giá biểu tình của nàng: "Khấu tặc thì đành phải chịu, nhưng mấy kẻ mới vừa rồi tại sao ngươi lại tùy ý để bọn chúng khi dễ ngươi?"
"Sở Tiêu" lấy lại tinh thần: "Ta nào có tùy ý, mấy người bọn chúng hiện tại không phải đang ở mương máng đào bùn hay sao?"
Minh Hành nói: "Đó là bởi vì ngươi nhìn thấy ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-doi-long-phuong/1718462/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.