Mùa mưa.
Chỉ từ chiều đến tối, thời tiết tốt lên một chút.
Sau khi chia tay Tô Cáp, Lâm Thi Lan đến nhà Đàm Tẫn tìm cậu.
Cô vừa vào nhà chưa bao lâu thì trời lại đổ mưa.
Những người trong nhà không để ý đến tiếng mưa rơi lộp độp, vì Lâm Thi Lan và Đàm Tẫn đang cãi nhau.
…
Trà sữa trân châu, mua ba ly trà sữa trân châu.
Đàm Tẫn nghĩ thầm điều này, đột nhiên mắt cậu hoa lên.
Giây trước, cậu ở phòng khách cúp điện thoại, vui vẻ chuẩn bị ra ngoài.
Giây tiếp theo, cậu đứng trong phòng của mình, trước mặt là Lâm Thi Lan.
“Sao tớ không gọi điện cho cậu? Cậu xem điện thoại đi, lịch sử cuộc gọi buổi chiều. Tớ làm phiền cậu, khiến cậu thua game, cũng vì cậu thất hứa trước. Tớ còn tưởng cậu gặp chuyện khó khăn không ra ngoài được, nếu biết cậu ở nhà chơi game thì tớ đã không đến.”
Cô khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu tức giận phản kích lại cậu.
Đúng vậy, là phản kích.
Đàm Tẫn cảm thấy khô khốc nơi cổ họng. Rõ ràng là trước đó cậu đã nói gì đó nên mới khiến Lâm Thi Lan tức giận như vậy, nhưng cậu hoàn toàn không nhớ ra được.
Đàm Tẫn không hiểu rõ tình huống hiện tại, cậu nhìn mơ hồ về phía màn hình máy tính phía sau.
Game vẫn đang chạy. Nhân vật trong game mà cậu thường chơi đã chết, âm nhạc nền thúc giục hồi sinh đầy sôi động.
Một dự đoán tồi tệ lóe lên trong đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chua-loi-giai-ve-mua-mua-ruc-lua/3574131/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.