Phía đối diện bến xe có một vài quầy hàng nhỏ.
Đàm Tẫn xuất hiện bên cạnh một quầy bán đồ cay, cách Đàm Tử Hằng khoảng năm bước.
Cậu nhìn chằm chằm vào Lâm Thi Lan.
Cô cũng nhìn cậu, trong lòng tràn ngập cảm xúc.
Đàm Tử Hằng bày tỏ sự lo lắng của mình. Khi anh nói xong, Lâm Thi Lan lại lơ đãng, cô không phản ứng gì.
Anh nhíu mày, nhận thấy điều bất thường: “Sao thế Tiểu Lan, em đang nhìn gì à?”
Lâm Thi Lan giơ tay, chỉ về phía sau Đàm Tử Hằng.
“Mưa rồi, cậu ấy đến rồi.”
Cô không nói ra tên “cậu ấy”.
Nhưng Đàm Tử Hằng lập tức hiểu đó là ai.
Đàm Tử Hằng cứng đờ quay cổ lại, anh nhìn về phía sau.
Trong mưa nhỏ, người đi bộ qua lại trước cổng bến xe. Những quầy hàng với mái che mưa chắn tầm nhìn.
Đàm Tử Hằng nghẹn ngào hỏi: “Ở đâu?”
“Ở đó…”
Lâm Thi Lan nhìn về phía quầy đồ cay.
Nhưng.
Đàm Tẫn không còn ở đó.
Cô nhanh chóng bỏ Đàm Tử Hằng lại rồi chạy tới chỗ cô vừa đứng.
Cô nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc.
Đàm Tử Hằng bước tới.
Chủ quầy đồ cay tưởng có khách đến. Ông mở nắp nồi, khuấy đều muôi, khói trắng bốc lên, mùi thơm lan tỏa.
Bụng Lâm Thi Lan kêu “ục” một tiếng.
Đàm Tử Hằng không nhịn được cười: “Tiểu Lan, có phải em đói quá nên tưởng tượng ra không?”
Cô không nói gì, vẫn tìm kiếm xung quanh.
“Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chua-loi-giai-ve-mua-mua-ruc-lua/3574116/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.