🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chó con đã được cứu sống.



Việc Lâm Thi Lan có thể mang nó về nhà hay không vẫn còn là một ẩn số.



Cô nói với mẹ: “Mẹ, con muốn nuôi chó.”



Mẹ cô đáp lại: “Con đừng có mơ.”



Trước khi vào nhà, Đàm Tẫn dạy cô: “Cậu thử dùng thái độ đối phó với tớ để đối phó với mẹ cậu xem.”



Thế là cô biểu hiện khuôn mặt lạnh như băng, giống như máy lặp lại câu nói với mẹ: “Con muốn nuôi chó, con muốn nuôi chó, con nhất định phải nuôi chó…”



Lữ Hiểu Dung chống nạnh, dùng giọng hét to ngắt lời cô: “Đừng nói nữa! Nhà chúng ta không thể nuôi chó!”



Trước khi vào nhà, Đàm Tẫn còn dạy cô: “Hãy tưởng tượng, mẹ cậu không phải mẹ cậu, mà là tớ đội lốt mẹ cậu.”



Ánh mắt cô lướt qua mái tóc dài uốn quăn đen nâu và gương mặt trắng trẻo của mẹ; cô thả lỏng đầu óc, đôi mắt lờ mờ, tưởng tượng mẹ mình thành một chiếc bánh bao đội tóc rong biển.



Thực ra, Lâm Thi Lan biết mẹ mình sẽ nói gì. cô nói trước: “Không thể nuôi chó. Chó có vi khuẩn, rất bẩn. Mỗi ngày phải dắt chó đi dạo, ai có thời gian? Có thời gian đó không bằng học thêm. Nhà mình còn không đủ ăn, lấy đâu ra tiền nuôi chó? Chó rất ồn ào, ồn ào như thế còn học được à?”



Lữ Hiểu Dung: “…”



Chiến lược của Lâm Thi Lan là nói lời của mẹ để mẹ không có gì để nói.



Lữ Hiểu Dung hít một hơi sâu: “Nếu con…”



“Nếu con đã

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chua-loi-giai-ve-mua-mua-ruc-lua/3574083/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bí Ẩn Chưa Lời Giải Về Mùa Mưa Rực Lửa
Chương 17: Ngồi giữa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.